Từ khi con về trong bụng, mẹ rất trăn trở chuyện hát ru. Mẹ hiểu lắm, câu hát từ ngàn xưa để lại “Mẹ ru cái lẽ ở đời/Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn”, mẹ không muốn con trai mẹ thiệt thòi. Thế là xen kẽ với những bản nhạc không lời mẹ cho con nghe, mẹ bắt đầu vừa xoa bụng, vừa tập hát. Cứ mong thầm, khi con ra đời, giọng hát của mẹ đã thật quen thuộc nên con chẳng dùng thước đo hay dở để đo.
Mẹ say mê ru con vì con tai yêu quý
Thế rồi tất cả những cố gắng đó trở nên thừa thãi. Khi ôm con trong lòng, nhìn khuôn mặt thiên thần, mẹ tự hát lúc nào mà không biết. Thấy bà ngoại mắt rơm rớm, mẹ mới chợt nhận ra đang hát ru con. Chỉ có điều, mẹ cũng chẳng biết mẹ hát bài gì…
Bây giờ, con trai được 7 tháng tuổi, mẹ tự hào đã thuộc nhiều bài hát ru lắm rồi. Bài nào hát cho con ngủ, bài nào hát dạy con làm người… mẹ đều chịu khó tìm kiếm để học cho con. Con trai mẹ cũng vì thế mà nghiện ru con nhỉ. Bố mẹ chỉ cần ôm con trong lòng vài phút, hát nhè nhẹ là con đã ngủ từ lúc nào.
Nhưng không vì con dễ tính mà bố mẹ lười đâu con trai ạ. Mẹ đã rất nhiều lần thấy bố vừa bế con trong tay, mắt nhìn chăm chú vào bài hát mới tìm được trên laptop. Bố cũng muốn học được nhiều bài hát ru như mẹ, học cả dân ca các miền Nam- Bắc, học quan họ, để con trai mẹ lớn lên thật đầy đủ…
Mẹ Bí Đô (Q.Bình Phú, TP.HCM)