7 tuổi... lần đầu tiên bị bạn bè bắt nạt, em òa khóc sướt mướt, chạy đến tìm anh, xòa vào lòng anh thút thít "Không sao đâu, có anh đây rồi!"
10 tuổi... trông thấy anh nắm tay chị gái xinh đẹp cười vui vẻ, em ghen tị chạy lại đẩy ngã chị ta... lần đấy - lần đầu tiên trong đời anh xa cách, mặc kệ em giữa đường.
15 tuổi, em được cậu bạn tỏ tình, em ngại ngùng đỏ mặt đem chuyện nói cho anh nghe, anh chỉ hừ lạnh không để ý.
16 tuổi sinh nhật lần ấy, em trao anh nụ hôn đầu đời. Cả hai chìm đắm trong men nồng mật ngọt.
18 tuổi, em nói với anh ba chữ "Em yêu anh"
18 tuổi, em hướng anh nói ba chữ "Em yêu anh" , anh dịu dàng hôn lên mái đầu mềm mại của em, thủ thỉ bên tai em "Anh yêu em, cô bé của anh".
20 tuổi, giữa sân bay tấp nập kẻ đến người đi, thân ảnh em nhỏ bé nóng lòng nhìn đông ngó tây tìm kiếm bóng dáng thân thuộc, anh kia rồi... sau 2 năm yêu xa cuối cùng anh cũng trở về... Chàng trai của cuộc đời em.
22 tuổi, em nắm tay anh bước vào thánh đường, hướng vị cha sứ tuyên thệ yêu nhau trọn kiếp. Anh yêu thương hôn lên cánh môi mềm mại của em, âu yếm miết nhẹ... Tiếng chuông nhà thờ vang vọng hai tiếng "hạnh phúc" .
Tình yêu em dành cho anh là thứ tình cảm cả thuở thiếu thời và thanh xuân mơn mởn. Ngần ấy năm, trong đôi mắt to tròn của em chỉ hiện hữu duy nhất một mình anh, và chỉ riêng anh.
Người đàn ông cưng chiều che chở em từ tấm bé, người đàn ông yêu thương âu yếm em lúc trưởng thành... người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời em.
"I love you forever"