Nhật ký thức trắng đêm chăm con của một mẹ sau sinh

Giống như mọi bà mẹ mới sinh khác, đêm đêm, đôi lúc tôi thấy mình như người phát cuồng, phần vì thiếu ngủ, phần vì quá bực mình về mọi thứ.

banner ads

Lần đầu tiên làm mẹ, nhiều lần trong 7 tháng qua tôi từng ước có thể ghi lại được những ý nghĩ ngớ ngẩn chạy qua đầu mình, nhất là vào ban đêm. Tôi làm mọi thứ, từ việc lên giọng mặc cả - cầu trời cho bé ngủ lâu thêm chút nữa - tới việc bực mình với ông chồng cứ ngủ say trong khi mình gần như thức trắng... Hết thái cực này lại chuyển sang thái cực khác.

28986-me-1.jpg

Thức trắng đêm trông con tôi như muốn phát điên. Ảnh minh họa

Và đây là nhật ký trong đêm của một bà mẹ mới sinh, giống như bất kỳ đêm nào khác: (Tôi đã nói là có nhiều ý nghĩ điên rồ mà)

9h tối:Mình mệt quá. Mình không thể chống lại cơn buồn ngủ nữa rồi

banner ads

10h30 tối : Bé lại đói nữa à? Thật chứ!

11h30 đêm : Được rồi, con, ăn nhanh lên...

11h35 đêm : Con thật đáng yêu. Mẹ yêu khoảnh khắc này của con biết bao.

11h45 đêm : Ai có thể trông hộ bé ít nhất vài giờ nhỉ. Nếu mình có thể ngủ một chút bây giờ, ngày mai mình có thể ra ngoài, tới cửa hàng tạp hóa và có một chuyến đi dạo ngoài trời với bé.

1h sáng : Đã muộn thế này rồi à?

2h sáng : "Đáng ghét! Mình buồn ngủ quá mà bé lại bú! Phù, sao con không dứt khỏi ti mẹ nhỉ"

28987-me.jpg

Buồn ngủ khủng khiếp mà không được ngủ. Ảnh minh họa

2h05' sáng : Chúa ơi, hãy để bé ngủ đến sáng nhé!

2h45' sáng : (Bạn nghe thấy con ho). Chuyện gì thế! (lắng tai nghe bé có khóc không. Không thấy gì cả) Bé có ngạt thở không? Bé không ngạt thở. Mình sẽ biết nếu con ngạt thở.

2h46' sáng : Mình lại quên cho con ợ hơi lần cuối rồi. Chuyện gì xảy ra nếu bé phun sữa ra lúc ngủ, và không thể phát ra âm thanh để mình biết nó có sao không?

2h47' sáng : Mình sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân nếu con bị ngạt thở và mình không kiểm tra. Mình có thể mà, dù sao mình vẫn thức.

2h48' sáng : (Sau khi đặt ngón tay lên mũi bé để chắc bé vẫn thở) Ồ, ơn Chúa.

3h25' sáng : (Nghe thấy tiếng trẻ thút thít) Làm ơn đừng thức, làm ơn đừng thức, làm ơn đừng thức con ơi!

3h28' sáng : (Bé khóc to) Mẹ kiếp!

3h50' sáng : Làm ơn, làm ơn, làm ơn. Đi ngủ giùm cái đi!

4h sáng: Bé thật đẹp và bình yên khi ngủ. Mình chỉ vỗ về bé thêm vài phút nữa thôi.

4h10' sáng: (Quay trở lại giường) Mệt quá! (Bé lại khóc)

4h11' sáng : Thở dài

28988-nhat-ky.jpg

Con ơi, ngủ dùm mẹ cái đi. Ảnh minh họa

4h15' sáng : Ơn Chúa, bé chỉ cần cái núm vú giả thôi.

(Theo dõi bé trong 5 phút để đảm bảo bé đã ngủ hẳn. Bé đã ngủ. Trở lại giường)

4h21'sán g: (Bé hét nhặng xị)

4h22' sáng : Nghiêm trọng chứ hả? Hình như đứa bé này có giác quan thứ sáu biết lúc nào thì mình vừa đặt đầu xuống gối!

4h24' sáng: (Đưa vú giả trở lại)

4h28' sáng : (Nghe tiếng bé khóc)

4h30' sáng : Mình ghét cái vú giả đó

5h sáng : Tại sao con không thức để ăn trở lại nhỉ? Sao không có tiếng động nào? Tốt hơn mình phải kiểm tra xem. (Đưa tay vào mũi bé. Bé vẫn thở và ngủ say).

28985-be-ngu.jpg

Con vẫn ngủ say. Ảnh minh họa

5h01' sáng : Mẹ yêu con, rất nhiều. (Ứa nước mắt thương con)

5h05' sáng : Sao mình còn đứng đây khóc nhỉ, lại còn nhìn bé chằm chằm nữa. Ngủ đi, ngủ đi khi bé ngủ.

5h09' sáng : (Bé khóc)

5h10' sáng : Mình biết con đói mà.

5h11' sáng : Tại sao chồng mình chẳng thức dậy lần nào để xem con - hay vợ - có cần gì không?

5h15' sáng : Có thể mình phải để dành vụ đi cửa hàng tạp hóa và đi dạo sáng mai vào hôm sau.

5h25' sáng : (Bé đã ngủ trở lại sau khi ăn)

5h26' sáng : Bé thật đáng yêu khi ngủ. Mình có thể đứng thế này mãi mãi.

5h30' sáng : Mình nên thay bỉm, nhưng mình ghét phải đánh thức con dậy. Thôi cứ chờ lát nữa. (Đặt bé xuống, trở lại giường)

5h40' sáng: Nhưng nếu bé không thoải mái với cái bỉm bẩn thì sao? Mình nên thay nó thôi.

5h45' sáng: Nghiêm túc đây, tại sao chồng mình chẳng thức dậy lần nào suốt cả đêm qua? Phải bắt anh ấy dậy.

28989-1338803211-thudam2b.jpg

Chồng thật vô tâm, ngủ suốt đêm. Ảnh minh họa

5h50' sáng: Nhìn anh ấy kìa, ngủ say quá. Chắc ngủ ngon lắm. Mình sẽ không nói chuyện với anh ấy vào buổi sáng nữa. Ồ, chờ một chút, sáng mất rồi, và mình đã thức cả đêm.

6h sáng: Mình nên dậy và tắm một lát

7h sáng(Nghe thấy tiếng bé càu nhàu. Nhìn thấy bé đang vật lộn để chui ra khỏi cái tã)

7h02' sáng : (Đi vào phòng bé. Bé tặng bạn nụ cười ngọt ngào nhất trên thế giới, và bạn quên mất rằng mình có thể chỉ được ngủ 2 tiếng suốt đêm qua)

Chào con yêu! Đêm qua con ngủ có ngon không? Mẹ yêu con, mẹ yêu con, mẹ yêu con!

7h05' sáng : Mình nghĩ mình nên ở nhà hôm nay...

Theo VNE

Nguồn Huffingtonpost

Hữu Ích Đáng tin cậy

    CHỦ ĐỀ MỚI