Là đàn ông, nhưng bố không ngần ngại thay tã, pha sữa, tắm rửa, giặt đồ, cho con ăn, con bú…Lúc con còn trong tháng, đồ của con phải giặt riêng, và phải giặt bằng tay. Mẹ còn phải kiêng cữ nên không được phép giặt. Thương bố, nên một lần nọ, mẹ “làm liều” giặt đồ cho con, ai ngờ bị bố bắt quả tang. Thế là, từ đó trở đi, mỗi lần giặt đồ cho con là bố “nhốt mình” trong nhà tắm, khóa trái cửa để mẹ “không phận sự miễn vào”. Mẹ đứng ngoài nhìn vào tấm lưng vững chãi ấy, thấy thương vô cùng.
Suốt thời gian mẹ mang bầu, ngày nào bố cũng đi chợ nấu ăn cho 2 mẹ con. Khi mẹ mới sinh con xong, bố cũng tự tay nấu những món mẹ thích mang tới bệnh viện cho mẹ. Và cho đến giờ bố vẫn luôn tự tay làm hoặc cùng mẹ nấu đồ ăn dặm cho con. Bàn tay này, còn đảm nhận luôn cả việc cắt tóc, cắt móng tay cho con.
Bố đi mua đồ chuẩn bị cho con chào đời, và cả đồ sau sinh cho mẹ nữa. Lúc này, mẹ đã mang bầu tháng thứ 8, bố bảo “Em chỉ việc ngồi một chỗ thôi, mọi thứ cứ để anh lo”. Thế là bố tất bật với một danh sách dài dằng dặc nào quần nào áo, nào tã nào bỉm, nào ly, nào muỗng….Con mà được chứng kiến cảnh bố chạy ngược chạy xuôi khắp siêu thị, loay hoay tìm đồ cho mẹ con mà tìm hoài vẫn…thiếu thì con mới biết mẹ con mình được yêu thương biết bao nhiêu.
Bố chăm chút từng bữa ăn cho con, kiên nhẫn dỗ dành con ăn từng miếng cháo. Bố thuộc làu làu chế độ ăn của con, giai đoạn nào thì bú bao nhiêu sữa, ăn bao nhiêu cháo, bao nhiêu rau, thịt…
Có lúc ăn xong con trớ, con tè cả ra bố…nhưng bố vẫn “dịu dàng” và kiên nhẫn với con
Bố lo cho con “từ miếng ăn đến giấc ngủ”.
Đến giai đoạn con ăn dặm, bố chăm chút từng bữa ăn, hì hục nấu nướng, đi mua sách rồi “đọc nát” cả cuốn sách, đào bới tung cả mạng internet chỉ để cho con có một bữa ăn đầy niềm vui và tiếng cười.
Trong suốt thai kỳ, lần nào đi khám, bố cũng luôn “bám đuôi” mẹ vào tận phòng khám “tra hỏi” bác sĩ cho yên tâm về sức khỏe 2 mẹ con. Và bây giờ, mỗi lần dắt con đi chích ngừa cũng vậy, đến nỗi các bác sĩ nhớ mặt quen tên, cứ thấy bố là lại thốt lên “lại là cậu nữa à?”
Khi đi ăn, bố thường xuyên phải “ôm con bỏ…bát”
Bố giúp con khám phá thế giới và chắp cánh ước mơ cho con
Bố là bờ vai ấm áp cho con tựa suốt đời
Sinh con xong, mẹ bảo "Em không muốn đi làm văn phòng nữa, em muốn kinh doanh riêng để có thời gian cho con" . Thế là không biết từ bao giờ bố lặng thầm tìm hiểu, chọn địa điểm, nghiên cứu thị trường, và xây dựng mọi thứ, thiết kế, thi công...và Quán Tàu Hũ Papa "ra đời" đúng vào ngày sinh nhật của mẹ. Mẹ vừa khâm phục vừa bất ngờ không nói lên lời.
Nếu viết những điều đáng yêu mà bố làm cho mẹ con mình thì cả đời mẹ viết cũng không hết. Nhưng viết bấy nhiêu thôi, chứ không sau này con lớn con đọc mỏi hết cả mắt.
Gởi lời nhắn nhủ tới các ông bố, hãy thử “làm mẹ” để hiểu và yêu vợ hơn nha. Nếu yêu con, trước hết hãy yêu, bảo vệ, giúp đỡ và chia sẻ công việc với người nâng đỡ chúng, đó chính là người mẹ.
Công việc lớn nhất của đàn ông là mang lại hạnh phúc cho gia đình của họ.
Theo Lam Nguyễn
Nguồn PN
P/S: Dành tặng bố Pupa. Đa phần là hình chụp lén nên hơi bị…run tay.