Đà Lạt nơi chôn giấu và cũng là nơi chứa đựng nỗi đau
Đà Lạt, nơi niềm đau chôn giấu và cũng là nơi chứa đựng nỗi đau, tội lỗi nhiều nhất của đời anh cho đến giờ, chắc em vẫn còn nhớ phải không. Từ những buổi ban đầu đi hai vòng hồ Xuân Hương cho đến ngày chúng mình xa nhau, tính ra được gần bốn năm, thời gian chính thức anh rời Đà Lạt đến giờ cũng được tám năm, vậy mà sao anh vẫn nhớ về nó nhiều quá. Phải chăng trong cuộc đời ai cũng có những nỗi niềm chôn giấu phía sau cuộc sống xô bồ mà thường ngày mình phải đối diện?
Anh thường nói “Cuộc sống là một vòng quay vô cùng nghiệt ngã, nó sẽ loại trừ tất cả những gì không hợp với thời gian”, vậy mà đến giờ anh vẫn chưa thể làm được điều đó, luôn mang trong lòng một vết thương quá lớn. Mong em hãy xem như anh đã thành công rồi nhé, đừng bao giờ nghĩ về Đà Lạt làm gì nữa để có thời gian và sức lực chăm lo cho hạnh phúc riêng. Hãy xem như hai ta có duyên mà không nợ.
Giờ đây anh đã trưởng thành và có cuộc sống bình yên, tuy vợ không phải người anh yêu đầu tiên nhưng cô ấy biết chăm lo cho anh, cho gia đình hai bên. Quan trọng nữa là bốn chúng ta đều đã thành đạt, anh đã thực hiện đúng lời hứa với em rồi. Em từng nói “Rồi anh cũng sẽ là người thành đạt nhưng tiếc rằng…”, vì vậy tất cả em hãy để nó ngủ yên, để sống bình yên hơn. Hy vọng em hãy xem gia đình anh như những người bạn.
Tám năm chúng ta không gặp nhau, giờ đây vì công việc anh chuẩn bị phải đi xa một vài năm mới thấy nuối tiếc và thương vợ mình nhiều hơn. Cô ấy sẽ phải thay anh chăm lo cho gia đình hai bên và chăm lo cho cuộc sống của chính mình, không có một điểm tựa bên cạnh nên khổ và buồn nhiều hơn em ạ. Đà Lạt là nơi chôn giấu tình yêu và những quá khứ, Sài Gòn là nơi giúp anh bắt đầu và Singapore là nơi mọi thứ được lên ngôi. Trước khi xa quê hương, cầu chúc em và gia đình nhỏ luôn hạnh phúc, bình yên. Bình yên Vẹt nhé, tạm biệt em.
Theo Vnexpress.net