Có ô tô để đi, cho con học trường quốc tế, mỗi tháng lại đi du lịch một lần, nhưng vẫn sống trong căn nhà đi thuê. Nhiều người cho rằng chúng tôi bị… dở hơi, nhưng vợ chồng tôi vẫn tự hào vì mình sống rất hơn người.
Ngôi nhà thuê của chúng tôi được trang bị đầy đủ tiện nghi (Ảnh minh họa).
Lấy nhau đến nay đã được 8 năm, song vợ chồng tôi vẫn đang sống trong một căn hộ chung cư thuê lại của một người bạn. Chúng tôi đều là người ngoại tỉnh, lên Hà Nội học rồi tìm việc và quyết tâm xây dựng cuộc sống tại đây.
Ngày chúng tôi cưới nhau, bố mẹ hai bên gia đình đều không có điều kiện, nên chẳng giúp gì được nhiều, vợ chồng tôi phải tự lực cánh sinh. Đồng lương khởi nghiệp chưa bao giờ cao, mà sinh hoạt phí ở Hà Nội thì đắt đỏ.
Ban đầu, chúng tôi cũng định ki cóp để mua một căn hộ nhỏ, bởi có an cư mới lạc nghiệp. Nhưng về sau, chúng tôi đã nghĩ khác.
Khi thấy đa số bạn bè xung quanh đều chung cảnh ngộ với mình, nhịn tiêu, nhịn mặc, bóp mồm bóp miệng, tiết kiệm đến từng đồng tiền nhỏ để mua cho bằng được một căn nhà.
Ấy vậy mà cũng phải tới 5, 6 năm mới đủ tiền để mua một căn chung cư mini bé tí tẹo, chỉ đủ cho một cặp vợ chồng và một đứa con nhỏ, gọi là có chỗ chui ra chui vào. Điều kiện sống không thể gọi là tốt. Đó là chưa kể tới việc họ đã phải sống khổ sở suốt nhiều năm trước đó, chỉ để nâng lên được một mức sống đỡ khổ hơn.
Chỉ cần chú tâm chăm chút một xíu, ngôi nhà thuê đã trở nên sinh động với những góc xanh non thế này (Ảnh minh họa).
Nhìn thấy thế mà cám cảnh, vợ chồng tôi quyết định không mua nhà nữa, mà đi thuê. Hiện chúng tôi đang thuê một căn hộ với giá 7 triệu/tháng, trong khu chúng tôi ở dân trí rất cao, chủ yếu là người nước ngoài.
Căn nhà có đầy đủ tiện nghi, chúng tôi chỉ việc mang quần áo vào ở, và muốn bố trí, sắp xếp gì tùy ý. Chúng tôi hoàn toàn hài lòng với căn nhà đó của mình, nó có đủ chỗ cho vợ chồng tôi và cả cô con gái.
Nhiều người có suy nghĩ, nhà thuê chỉ có ý nghĩa tạm bợ. Nhưng, xin thưa, tạm bợ hay chỉn chu, coi sóc chu đáo đều là lựa chọn của chính bạn. Ngôi nhà sẽ là tổ ấm thực sự nếu bạn dồn toàn bộ tình yêu thương cho chúng.
Đơn giản như cặm cụi nhặt những sợi tóc vương trên sàn, bài trí góc nhà tắm lộng lẫy, tươi mát hay treo giá sách hình cành cây vắt vẻo trên tường... Chỉ cần bạn chăm chút, vun vén, tận tâm có ý thức với ngôi nhà mình sống, thì nhà thuê và nhà chính chủ - liệu có thực sự khác biệt?
Thực tế, vì không phải tích cóp để mua nhà, chúng tôi có điều kiện cho con mình đi học ở trường quốc tế và mua một chiếc xe ô tô để đi làm cho đỡ mưa nắng. Thêm vào đó, mỗi tháng, gia đình chúng tôi lại cùng nhau đi du lịch một lần. Tôi cho rằng, đó là một mức sống khá cao mà không phải ai cũng làm được, và hơn nữa, không phải ai cũng dám làm.
Ngôi nhà thuê có những góc yên tĩnh thế này luôn khiến vợ chồng tôi thoải mái. Chúng tôi không có ý định tích tiền mua nhà (Ảnh minh họa).
Khi thấy cách sống của vợ chồng tôi, nhiều người đã nặng lời chỉ trích, lên án rằng chúng tôi chỉ biết hưởng thụ mà không nghĩ gì tới con cái. Nếu mua được một căn nhà, đó sẽ là “của để dành” cho con cái sau này.
Nhưng tôi lại cho rằng, đó mới là những người thiển cận. Tại sao các bậc cha mẹ lại "nỡ" triệt tiêu khả năng phấn đấu, tự lập của chúng? Sao "nỡ" trao tặng cho chúng những món đồ ăn sẵn thay vì hướng dẫn, tạo đà cho chúng miệt mài, gắng gỏi chinh phục những mục đích của chính chúng - nếu chúng thực sự cảm thấy có nhu cầu?
Cái tôi tạo dựng cho con chính là những nền tảng về tri thức. Tôi cho con mình đi học ở trường tốt, rồi để nó tự lo cho cuộc sống sau này của mình. Tôi đã cho con mình “cái cần câu” thay vì cho nó một “con cá” như những gì người khác làm. Và chúng tôi tự hào về điều đó.
Bởi vậy, tôi có một lời khuyên dành cho các bạn trẻ đang có ý định tích cóp để mua nhà ở Hà Nội là: các bạn hãy quên ngay cái ý định đó đi, và đầu tư vào những gì xứng đáng hơn, một cách thông thái hơn.
Cuộc sống ngày nay cần những tư duy hiện đại, đừng luẩn quẩn trong lối mòn của các cụ và sống một cuộc sống quá bần hàn, khổ sở nữa.
Theo PNO