Tình yêu 7 năm quá ngọt ngào
Thời sinh viên, tình yêu ấy thật sự quá lãng mạn. Chúng tôi từ hai người bạn thân, hay đi chơi với nhau, cùng tụ tập với bạn bè, chung vui trong các sự kiện, cuối cùng lại trở thành một cặp uyên ương hài hòa.
Tình yêu thời sinh viên thật đẹp và lãng mạn. Ảnh minh họa
Ai ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của chúng tôi. Họ coi tôi và em là một cặp trời sinh. Ngoại hình tương xứng, có chung nhiều sở thích, hai đứa đã có một thời sinh viên lãng mạn, yêu đương ngọt ngào. Dù là thời thơ mộng nhưng tôi luôn nghĩ, tôi sẽ yêu em đến tận cùng và sẽ là người chồng tương lai của em. Chúng tôi chưa từng cãi vã nhau nên chuyện đó không có gì là khó khăn cả. Hai đứa cũng rõ ràng định hướng, cũng xác định kế hoạch cho tương lai nên cứ yêu nhau như vậy, chỉ hi vọng ra trường có thể kiếm được một công việc như ý.
Chúng tôi ra trường, kiếm được một công việc khá ổn. Tuy là lương chưa cao nhưng cũng tàm tạm cho hai đứa. Tính em tự do, tôi cũng vậy nên dù yêu nhau, hai đứa vẫn có khoảng trời riêng. Em thuê nhà ở cùng bạn bè, còn tôi cũng ở cùng với em trai. Ngày ngày chúng tôi hẹn hò, cà phê, đi chơi.
Bao nhiêu năm tình cảm mặn nồng, hai đứa dù có những quan điểm trái chiều nhưng luôn hiểu nhau, quan tâm đến nhau, đôi khi là người này nhường người kia. Như thế tình cảm mới mặn nồng được.
Ở bên em, tôi luôn có cảm giác bình yên. Em là cô gái nhẹ nhàng nhưng đôi khi rất cá tính, em hay mang lại cho tôi tiếng cười và sự quan tâm, những bữa cơm em nấu không bao giờ tôi quên được.Hai đứa đi làm, đi chơi nhưng cũng nhắc nhở nhau dành dụm tiền nong để sau này, khi tính chuyện tương lai, cả hai sẽ đỡ vất vả hơn.
Tự nhiên em bỏ tôi đi lấy chồng
Lạ thật, yêu nhau từng ấy năm, đến thời điểm hiện tại là 7 năm, vậy mà tôi và em cũng không tính chuyện cưới xin. Không phải tôi không đề cập, tôi đã nhiều lần nói nhưng em bảo, đằng nào cũng yêu nhau và xác định cưới nhau rồi nên cứ từ từ cưới. Cưới cái là có con ngay nhưng bây giờ mà có con thì em chưa muốn lắm. Kiêng khem sợ lại khó, thế nên em bảo, khi nào cưới thì tính chuyện con cái luôn, đợi thêm một thời gian nữa.
Chắc như đinh đóng cột rằng, hai đứa nhất định sẽ là của nhau nên tôi đâu còn bận tâm nhiều chuyện yêu đương nữa. Bạn bè cứ bảo, yêu nhau tận 7 năm mà không chán nhau thì là chuyện quá khó. Vì bây giờ, mấy ai yêu nhau được lâu như vậy đâu, có khi yêu vài tháng họ đã cưới rồi.
Tôi thì cũng không muốn em phải khó xử vì tôi nên khi gia đình giục chuyện cưới xin, tôi vẫn cứ giấu không nói cho em biết. Bố mẹ hai bên thì đã biết chuyện của con cái rồi, nên tôi càng yên tâm cho em thời gian. Chỉ cần đợi thêm gần năm nữa thôi, tôi và em sẽ thành vợ chồng.
Chẳng biết em thế nào chứ tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ chán em. Một cô gái dịu dàng, đôi khi cá tính lại vui vẻ như em có gì mà phải chán. Con người yêu nhau không chỉ có cái tình mà còn có cái nghĩa, 7 năm đâu phải ít tình ít nghĩa mà nói bỏ nhau được đâu.
Tôi cho em thời gian cuối năm, đợi em ổn định và sẵn sàng rồi tính chuyện cưới xin. Thế mà, đúng là ông trời cũng không đoán được ý đồ của em, đùng một cái em nói với tôi, chúng tôi chia tay và em sẽ đi lấy chồng. Tôi ngạc nhiên khôn tả, chuyện gì vậy, tại sao em lại đi lấy chồng, em thật sự hay là đùa cợt. Tôi còn véo má em bảo ‘anh không thích đùa như thế đâu nhé, em lấy anh chứ còn lấy ai nữa’.
Sau 7 năm yêu và chờ đợi, đùng một cái em bỏ tôi đi lấy chồng. Ảnh minh họa
Mặt em có vẻ nghiêm nghị, em nhìn tôi nước mắt rưng rưng. Em bảo, em phải đi lấy chồng, người đó chắc chắn không phải là tôi. Em nói, bố mẹ em không đồng ý cho em lấy tôi và đã tìm cho em một mối khác từ lâu rồi. Chỉ là em không muốn nói với tôi và cũng không đủ can đảm nói với tôi. Em bảo, em cho tôi thời gian quá dài để tôi chứng minh bản thân mình, để tôi trở thành một người đàn ông thành đạt. Nhưng 7 năm qua yêu nhau, tôi vẫn chỉ giậm chân tại chỗ, vẫn không thay đổi được gì, lương vài đồng mà cũng không tính chuyện nhà cửa, tương lai. Tiền như thế thì bao giờ hai đứa mới có cơ hội?
Giờ có người đàn ông giàu có, muốn cưới em, gia đình em ưng lắm. Người này là con của bạn cũ mẹ em, hai bên có quen biết nên tin tưởng nhau. Em đã gặp và cũng rất ưng người này. Em bảo, 7 năm qua yêu tôi chính vì thời gian yêu quá lâu nên mọi thứ nhạt nhòa. Em cảm giác đi bên cạnh tôi giống như một thói quen chứ không còn yêu nữa.
Em quyết định đi lấy chồng và em cầu xin tôi đừng van xin em, đừng níu kéo em, điều đó chỉ làm cho em thêm đau lòng mà thôi. Em đã quyết tức là em đã suy nghĩ rất kĩ, đã phải cố gắng rất nhiều để vượt qua tất cả. Chỉ cầu mong tôi tha thứ cho em và tìm được một bến đỗ bình yên.
7 năm, tình yêu mặn nồng hay không có lẽ chỉ do tôi ngộ nhận, nếu có mặn nồng chắc chẳng chia ly. Thôi thì tiễn em đi lấy chồng sau 7 năm hò hẹn, chúc em có được người chồng giàu có, còn hạnh phúc hay không, điều đó phải phụ thuộc vào em…
Theo Eva