Từ ngày lấy chồng đến giờ đã đươc hơn 9 năm. Suốt từng ấy thời gian làm dâu chưa 1 ngày nào Thùy được sống trong bình yên vui vẻ. Bà Thoa –mẹ chồng Thùy ghê gớm lắm. Ngày nào bà cũng soi mói miệt thị Thùy từ việc nhỏ đến việc lớn.
Loại con dâu như cô thì cơm trắng cũng không được ăn (ảnh minh họa)
Thùy bị mẹ chồng ghét cũng chỉ vì nhà cô nghèo, ngày lấy chồng cô chẳng có của hồi môn nào cả và mẹ đẻ cô đau ốm suốt bao năm nay không giúp đỡ được gì vợ chồng Thùy nên bà ghét ra mặt. Lúc nào bà cũng mắng nhiếc Thùy là đồ nhà quê, cóc ghẻ khi được con trai cô cưới về mà còn không biết điều. Ai đời đã nghèo túng thì chớ lại sinh 1 phát 2 đứa con gái khiến bà Thoa lại càng ghét Thùy hơn.
Suốt chừng ấy năm Thùy luôn cố gắng nhẫn nhịn, cung phụng mẹ chồng để ngày nào đó bà hiểu ra mọi chuyện và thay đổi suy nghĩ cũng như ác cảm về cô. Nhưng không, sau tất cả những gì Thùy làm, hi sinh vì gia đình chồng cô vẫn bị mẹ chồng ghét bỏ và đi khắp nơi nói xấu Thùy chẳng ra 1 cái gì cả.
Hôm ấy sinh nhật 2 đứa nhỏ Thùy đi chợ mua ít đồ ăn ngon về nấu bữa cơm đổi khẩu vị và cũng là mừng sinh nhật con thì bà Thoa nhìn thấy kêu làng nước lên. Bà hất cả bát canh vào mặt con dâu và hét lên: “Loại con dâu như cô thì cơm trắng cũng không được ăn chứ đừng nói là ăn sang nhé. Cô có biết chồng cô làm 1 ngày được bao nhiêu tiền mà cô ở nhà vung phí thế này không?”.
Mẹ chồng quát, đối xử như thế Thùy cũng không dám cãi. Cô chỉ biết gạt nước mắt đi dọn chỗ canh vương xuống đất vừa mẹ chồng hất vào người cô. Vừa đi làm về đến nhà, thấy cảnh mẹ chì chiết đối xử với vợ không ra gì Tùng liền vào nhìn chua chua xót mà cãi lại lời bà Thoa.
- Mẹ, vợ con đã khổ và hi sinh vì gia đình mình nhiều quá rồi. Con xin mẹ đừng miệt thị, hành hạ cô ấy nữa được không?
- Anh dám cãi mẹ bênh con vợ này à? Giỏi lắm, vậy các người cút khỏi nhà tôi.
- Nếu mẹ đã nói như vậy con sẽ đưa vợ con ra ngoài thuê nhà ở vậy? Nhưng thiếu vợ con liệu mẹ có bữa cơm ngon, lúc mẹ đau ốm có ai chăm không? Mẹ có biết bao lâu nay vợ con từ bỏ công việc cô ấy yêu thích ở nhà phụng dưỡng mẹ. Vậy mà mẹ chẳng bao giờ hiểu và thương cô ấy cả. Con xin lỗi, nhưng mẹ đừng cư xử như thế nữa.
Con xin mẹ đừng miệt thị, hành hạ cô ấy nữa được không? (ảnh minh họa)
- Anh, anh đừng nói mẹ vậy. Lỗi là tại em, vì em nên mẹ mới giận như thế mà.
- Em vào nhà dọn đồ đi, tối nay anh sẽ đi thuê phòng mai chúng ta ra ngoài ở. Anh không thể để em phải chịu khổ cực, tiếng ác nữa.
Nói là làm, sáng hôm sau thuê được nhà trọ Tùng về chuyển đồ và đưa vợ con ra ngoài ở luôn. Nhìn chúng nó đi bà Thoa tức điên người, nhưng bà cũng không thèm lên níu giữ vợ chồng Tùng lại.
Vợ chồng anh mới đi được 1 tuần thì bà Thoa đổ bệnh nặng. Thấy mẹ chồng nằm liệt giường như vậy, Thùy vội giục chồng chuẩn về nhà ở chăm mẹ. Suốt những tháng ngày nằm trên giường không đi lại được, Thùy chăm mẹ chồng tận tình như mẹ đẻ mà không oán trách gì chuyện cũ.
Thấy đứa con dâu mình đối xử tệ bạc, ghét bỏ ngày nào giờ lại tốt với bà thế Thoa ứa nước mắt nghẹn ngào nắm tay Thùy xin lỗi. 9 năm lần đầu tiên Thùy được mẹ chồng goi 1 tiếng mẹ – con khiến cô xúc động vô cùng. Ôm lấy mẹ Thùy bật khóc và tha thứ cho bà tất cả chuyện ngày trước và cố gắng chăm mẹ chồng thật tốt để bà mau chóng khỏe lại.
Theo Một thế giới