Chỉ còn hơn 1 tháng nữa là đến ngày cưới của tôi và Thư. Tôi nôn nao mong chờ từng ngày để đến cái ngày rước Thư về bên tôi. Tôi ở cách Thư gần 500 km nên chỉ cuối tuần mới gặp cô ấy. Nhưng nghĩ đến ngày cưới gần kề nên tôi lòng dạ tôi bớt rối bời hơn với những buổi tối nhớ Thư.
Tôi đã có một quyết định sai lầm khi thử lòng vợ chưa cưới bằng tin nhắn
Vài người bạn thân của tôi nói tôi tài. Làm sao có thể yêu mà ở xa nhau như thế, ai biết rằng ngoài tôi ra, cô ấy có người khác không, con gái Sài Gòn mà, ít ở nhà buổi tối lắm. Tôi tin Thư dành trọn tình cảm cho tôi, nhưng cũng muốn thử lòng Thư thêm một lần nữa.
Tôi lấy số điện thoại khác nhắn tin tán tỉnh Thư. Vì hiểu tính Thư nên tôi biết cách làm sao cho cô ấy hài lòng. Trong thâm tâm tôi vẫn hy vọng Thư không dễ đổ. Nhưng phải chăng mẫu hình tôi dựng lên trong cô ấy quá lý tưởng: một chàng trai sâu sắc, biết quan tâm, chia sẻ và hết sức tinh tế. Đến nỗi cô ấy quên luôn một chú rể tương lai là tôi.
Đau lòng đến mức không thể tin đó là sự thật khi nhận được tin nhắn với ngôn từ hết sức chân tình của Thư: “Phải chi em gặp anh sớm hơn!”. Tôi đắng lòng nhưng vẫn làm phép thử cuối cùng: “Vậy em có thể cho anh một kỷ niệm đầu tiên và cuối cùng: đi du lịch biển với anh trước khi em cưới nhé!”. Sau một ngày tôi đứng ngồi không yên, cuối cùng nhận được tin nhắn của Thư với dòng ngắn gọn: “Ok anh!”. Tôi sụp đổ hoàn toàn.
Nhận được tin nhắn lại của Thư mà tôi như sụp đổ hoàn toàn
Gia đình tôi và cả gia đình cô ấy đã chuẩn bị tất cả chỉ chờ ngày đám cưới diễn ra. Nhưng giờ đây tôi không còn đủ bản lĩnh để cưới một người vợ như Thư nữa. Làm sao tôi có thể quên những tin nhắn ngọt ngào và xoá tan đi hình ảnh vợ mình dễ dàng đồng ý đi du lịch với một người đàn ông lạ?
Tôi thấy ân hận vì trò thử lòng của mình nhưng tất cả đã quá muộn.
Theo motthegioi