“Yêu nhau suốt 5 năm đại học, ra trường, đi làm mình mới được anh dẫn về nhà chơi. Ngay từ lần đầu gặp mình, biết được gia cảnh thì bà thay đổi sắc mặt. Nhà anh giàu có nên việc chấp nhận một cô gái có gốc thôn quê, gia cảnh bình thường nếu không muốn nói là khó khăn như mình là không thể”, Trúc buồn rầu kể.
Gia đình Sơn ra sức cấm cản mối quan hệ giữa hai người, nhưng vì Sơn kiên quyết nên cũng đành buông theo. Tuy nhiên, khi về làm dâu thì mọi đau khổ của Trúc mới thật sự bắt đầu. Ngay sau tuần trăng mật, mẹ chồng cô đã gọi cô vào phòng riêng và yêu cầu cô nghỉ việc. Trúc cho biết: “Bà nói gia đình bà đủ giàu có để có thể nuôi mình, không cần mình phải đi làm. Việc của mình là sinh cho gia đình họ một đứa con. Mình tỏ vẻ không muốn vì thấy tiếc 4 năm học đại học, lại đang có việc làm khá tốt ở một công ty nước ngoài”.
Dù vẫn còn tình cảm với nhau nhưng hai người buộc phải dắt nhau ra tòa, kết thúc cuộc sống chung. Ảnh minh họa.
Sau khi nói con dâu nghỉ việc không được, mẹ chồng Trúc bắt đầu soi mói cô đủ điều. Đi làm về muộn, Trúc vẫn phải "ba chân bốn cẳng" lao vào siêu thị, mua thức ăn về nấu. Có khi về trễ quá, mẹ chồng cô lại "mát mẻ", cho rằng cô không làm tròn nhiệm vụ một người dâu con trong gia đình. Ngày nào cũng như ngày nào, phải đến 11 giờ đêm Trúc mới được ngả lưng lên giường.
Theo Trúc, có lẽ vì môi trường sống đã ảnh hưởng đến tính cách của bố mẹ chồng: “Ba mẹ chồng mình là người có tiền của, đi đến đâu cũng được trọng vọng nên sinh ra kỹ tính. Nhớ có lần, mình đi làm về trễ, lại vội vào nấu ăn cho kịp giờ ăn tối của gia đình nên về nhà quên chào ông bà. Thế là trong bữa ăn, mẹ chồng nói với chồng mình là mình thiếu lễ độ, không biết thưa lễ, và bảo anh về dạy lại vợ. Tối đó, mình giải thích rõ trong nước mắt thì anh mới hiểu được nỗi khổ vợ chịu đựng bấy lâu nay”.
Chồng Trúc thấy vợ khổ nên xót vợ. Tan làm là tranh thủ về sớm giúp vợ. Không ngờ, khi thấy con trai cưng vào bếp, mẹ chồng cô lại nhăn nhó vô cùng. Tuy bà không gọi anh ra nhưng khi dọn thức ăn lên thì bà không ăn mà bảo ba chồng gọi người đem thức ăn nhanh đến. Trúc hỏi thì bà nói bà không ăn thức ăn do con trai mình vất vả làm, đó là nhiệm vụ của con dâu. Cô nghe mà tủi thân vô cùng. Từ đó về sau, dù chồng có vào giúp thì cô cũng một mực đuổi anh ra ngoài.
Thế rồi Trúc có thai. Lần này thì không chỉ mẹ chồng mà cả gia đình chồng yêu cầu cô nghỉ việc, vì đây là đứa cháu đầu của dòng họ. Cô đành chấp nhận: “Lúc đó, mình cũng nghĩ thôi thì nghỉ việc vài năm chăm cho con cứng cáp rồi đi làm lại cũng không sao. Không ngờ, khi bé Phong đã 3 tuổi, mình vẫn không thể đi làm lại được. Bây giờ tìm việc khó khăn đã đành, mẹ chồng thì nhất dịnh không đồng ý. Bà bảo mình đi làm thì ai quản việc nhà”.
Những ngày ở nhà với Trúc thật sự mệt mỏi. Cô kể trong nước mắt: “Mình vừa chăm con vừa lo dọn dẹp nhà cửa. Hàng tá việc không tên nhưng cũng đủ chiếm hết thời gian của mình. Mình stress trầm trọng. Nhan sắc vì thế xuống cấp không phanh. Điều quan trọng là mình làm gì mẹ chồng cũng không hài lòng. Mình thực sự thấy lạc lõng giữa gia đình. Và mình đi đến quyết định ly hôn”.
Cô cho biết rằng mặc dù chồng níu kéo, không chịu kí đơn ly hôn và còn yêu chồng nhưng cô vẫn kiên quyết. "Mình vẫn còn yêu anh ấy nhưng thực sự mình muốn giải thoát cho cả hai. Anh ấy là người đàn ông tốt nhưng anh không thể nghiêng về phía mình khi đứng trước mẹ. Không công việc, khi ly hôn mình đã không nhận được quyền nuôi con. Mình như mất đi tất cả: mất chồng, mất con, mất cả tuổi thanh xuân. Nhưng biết đâu đó là khởi đầu mới tốt hơn cho mình”, giọng Trúc đầy dứt khoát và lạc quan khi nghĩ đến những ngày tương lai.
Theo MASK