Số là em đi siêu âm hôm đó đúng ngày thứ 5 bác sĩ bảo hôm nay hoặc mai con sẽ sinh, về nhà sửa soạn quần áo đợi mỏi mòn không thấy đau bụng cũng chẳng thấy dấu hiệu sinh, nên thứ 7 em đi khám lại bác sĩ phán tối nay con sẽ sinh đó, khi nào đau bụng thì vào bệnh viện vì mở 2 phân rồi.
Về nhà ăn uống xong:
- Mình: nằm xem tivi, trong khi đó...
- Chồng: đi ra đi vô hỏi đau bụng chưa em.
- Mình: bảo là chưa, ngủ đi khi nào đau bụng em gọi.
- Chồng: thôi vào bệnh viện đi, có gì đau bụng ở trong bệnh viện cho chắc (tụi em mới có đứa đầu lòng). Thế là 2 vợ chồng đón taxi vào bệnh viện lúc 11 giờ tối nhập viện xong em nằm trên bàn sinh tới 1 giờ thì bắt đầu đau bụng nhưng không đau nhiều, nằm chờ mỏi mòn tới 3 giờ cũng không thấy chuyển dạ, thế là em bị tiêm thuốc kích thích sinh nở. Trời ơi cái cảm giác đau đẻ nó bắt đầu từ đây, mỗi phút đau một lần, thật là kinh khủng.
Ảnh minh họa
Đến 5 giờ sáng thấy bác sĩ vào em mừng muốn rớt nước mắt (vì em chỉ định bác sĩ đỡ đẻ) thấy bác sĩ, em liền bảo bác ơi mổ cho con đi, con không sinh thường nữa đâu, đau quá con chịu hết nổi rồi. Bác sĩ bảo đẻ thường được sinh mổ chi cho uổng, thế là em tiếp tục hưởng thụ từng cơn đau đẻ. Tới 6h15 y tá bảo mở 8 phân rồi qua phòng sinh đi, qua tới phòng sinh có chị kia mới vào đau một tiếng và rặn 3 hơi là em bé đã chào đời.
Tưởng mình cũng may mắn vậy ai ngờ lên bàn sinh bác sĩ kêu rặn đi, trời ơi nằm mỏi mòn từ 11 giờ khuya đến 6 giờ sáng vừa đói vừa mệt sức đâu nữa mà rặn.
Nhưng nghĩ tới con nên cố gắng làm theo lời bác sĩ, rặn liền mấy hơi mà không thấy em bé ra ngoài, bác sĩ bảo cố lên con, một hơi nữa thôi. Mình nghe bác sĩ động viên cũng lại cố gắng, liên tiếp rặn mười mấy lần mà không tiến triển gì hết, tới hơi cuối bác sĩ kêu ngừng không rặn nữa để bác sĩ tự xử lý, vì em bé quấn nhau 2 vòng. 3 phút sau nghe tiếng khóc của con em mới thấy người nhẹ nhõm, sau đó được chị y tá dễ thương đưa cho hộp sữa lót dạ.
Vừa gặp chồng sau ca sinh nở, câu đầu tiên mình phán là em không đẻ nữa đâu nha, đau quá không chịu nổi, giờ nghĩ lại em vẫn thấy ám ảnh luôn ạ, nhất là lúc thấy bác sĩ đưa bánh nhau ra ngoài. Bây giờ em bé mình được 2 tháng 25 ngày rồi, đó là câu chuyện đi đẻ của em ạ.
Em rút kinh nghiệm nếu có làm tập 2 thì khi nào đau bụng em mới vào bệnh viện chứ không vào sớm nữa, nằm chờ lâu mệt, mất sức lắm chị em ạ.
Chia sẻ của mẹ Bong TranbtNguồn Khám phá
(*) Bài đã được yeutre.vn đặt lại tựa đề