Có lẽ, cái guồng quay của cuộc sống vốn dĩ ngày càng nhanh hơn đã cuốn chúng ta theo và quay cuồng theo nó. Chẳng biết là mình vừa chảy theo dòng trong hay dòng đục, dòng vui hay dòng buồn... Chỉ vì mọi thứ xung quanh chúng ta không ngừng chuyển động cho nên chúng ta cũng mặc nhiên không cho phép mình được dừng lại dù cho nhiều khi, nhiều lúc cảm thấy như bản thân mình kiệt sức và không còn cảm nhận được cuộc sống xung quanh chúng ta đang mang màu sắc gì và dư vị như thế nào nữa.
Có lẽ đàn bà là những người hiểu hơn hết những điều đó. Những mệt mỏi, muộn phiền và cả thiếu thốn mà chúng ta vô hình chung bắt ép bản thân mình phải sống chung với nó tự khi nào? Và đã bao giờ chúng ta tự hỏi bản thân: Chúng ta đang sống như thế nào và thực sự muốn sống như thế nào? Cơm áo, gạo tiền cần thật đấy. Nếu không có nó, chúng ta đều không sống nổi. Nhưng có những thứ, chúng ta không có nó mà vẫn sống nổi, nhưng sống theo kiểu thật nhạt nhẽo và vô vị. Đã bao giờ chúng ta tự hỏi xem: Mình có đang sống một cuộc sống vô cùng, vô cùng thiếu thốn không?
Thì là thèm có người đưa đi chơi vào một ngày đẹp trời nào đó, chỉ là ngồi bên nhau ngắm một khung cảnh thật bình yên, chẳng cần gì quá nhiều. (ảnh minh họa)
Một buổi trưa, mệt mỏi, vài người phụ nữ ngồi lại với nhau quanh bàn. Người cầm điện thoại, người lặng lặng suy nghĩ, người chẳng làm gì, chỉ là ngồi im và lặng lẽ. Rồi một người lên tiếng:
Dạo này tớ thấy hình như mình thèm hơi giai, thèm giai quá rồi!
Vậy là mấy người đàn bà còn lại mặt nhắm mắt mở, mắt tròng mắt dẹt nhìn người vừa nói. Rồi có một người thở dài:
Mày điên à, đêm nào cũng ôm chồng ngủ thì còn thèm cái… gì nữa. Có chăng như con H chồng nó đi xa cả tháng mới về đôi ba bữa thèm giai đã đành.
Người đàn bà khi nãy nói thở dài:
Là em thèm giai thật đấy. Vợ chồng em ngủ, lên giường là ngủ. Ngủ theo đúng cái nghĩa đen của nó ấy. Cả ngày đi cày về nhà lại cắm mặt vào trăm thứ việc. Thì chỉ ngủ thôi.
Mấy người còn lại phẩy tay thở dài:
Thì chồng con rồi đứa nào mà chả thế!
Thế mà em đột nhiên nhận ra mình thèm hơi giai đấy. Hình như thứ hơi ấm của chồng trở thành một thứ không khí không mùi, không màu, không vị tự khi nào rồi. Và một vài câu chuyện quen thuộc hằng ngày được lặp đi lặp lại như một điệp khúc mà nghe mãi tới nhàm chán… Rút cuộc là em vẫn thấy mình thèm hơi giai.
Vậy mày thèm thế nào? Cả mấy người cùng đồng thanh nói.
Thì là thèm có người đưa đi chơi vào một ngày đẹp trời nào đó, chỉ là ngồi bên nhau ngắm một khung cảnh thật bình yên, chẳng cần gì quá nhiều. Cần một người có thể chia sẻ những buồn vui không biết nói cùng ai. Thèm một cái xoa đầu thật dịu dàng, một cái nắm tay thật nồng ấm và một cái nhìn thật cưng nựng. Thèm bốn mắt nhìn nhau rồi khẽ mỉm cười… Thèm khi nào đó trời mưa tự dưng có người đón, thèm một hôm trời trở lạnh có người ở bên khoác cho áo ấm, thèm khi tỉnh giấc thấy đầu mình trên cánh tay ai…
Cho nên, tiền không phải là thứ có thể mê hoặc đàn bà. Tình mới chính là thứ khiến đàn bà mê muội. (Ảnh minh họa)
Mấy người đàn bà nghe rồi cứ gật gật đầu liên tục. Nhưng khi những lời ấy kết thúc, ai cũng ngơ ngơ vài giây, rồi vươn mình, thở dài đánh thượt một cái, chép miệng: Mày nghĩ đời là một cuốn ngôn tình mà mình là nữ chính chắc. Thôi, tỉnh lại đi!
Ai mà nghĩ được, làm đàn bà, khi đã trải qua tất cả những thứ ấy rồi mà vẫn thèm nó đến thế. Hóa ra, những thứ đó không phải là sơn hào hải vị mà vẫn khiến bất cứ người đàn bà nào dù nếm trải nhiều hay ít thì vẫn cứ luyến tiếc và thèm muốn nếu một ngày nào đó vắng xa hay trở nên thiếu thốn... Trái tim đàn bà vốn đa cảm lắm. Đàn ông đừng nghĩ, đàn bà nào cũng thích tiền, người vợ nào cũng chỉ thích tiền. Đàn bà có thể vung tay mạnh mồm mà nói: Ông cứ mang thật nhiều tiền về đây là được. Tôi 'ok' hết! Họ chỉ nói thế thôi. Họ có thể sống với một người đàn ông không có nhiều tiền, có thể sống trong một căn nhà giản dị, có thể đi một chiếc xe giản đơn và có thể sống với những món ăn đơn gian nhưng rất có thể, họ không thể sống được với một người đàn ông nếu không có tình yêu. Và cũng rất có thể, những người đàn bà thiếu tình sẽ phát điên lên hay bất chấp mọi thứ để đi kiếm tìm một thứ tình yêu nào đó đôi khi rất tạm bợ chỉ vị họ khao khát nó vô cùng…
Cho nên, tiền không phải là thứ có thể mê hoặc đàn bà. Tình mới chính là thứ khiến đàn bà mê muội. Cho nên, đàn ông muốn chiếm lĩnh đàn bà một cách tuyệt đối thì chỉ còn một cách là hay mang hết cả chân tình ra mà đối đãi với họ, thương yêu họ một cách tuyệt đối mà thôi. Nếu không, người vợ vốn đầu ấp tay gối của mình, cũng sẽ có ngày thèm giai là chuyện bình thường. Nếu như vô tình một ngày nào đó, thấy vài người đàn bà ngồi cạnh nhau và nói: Mày à, hình như dạo này tao thèm giai thì cũng đừng có ghi đàn bà ngoại tình mà hay xem lại mình đã đủ tình chưa thôi. Đàn ông chỉ cần nhớ: Tiền có thể mua được đàn bà nhưng chỉ có tình cảm chân thành mới có thể buộc chân họ mà thôi! Vì thế cứ liệu liệu mà yêu vợ mình!!
Theo eva