Tìm được một người vợ mà suốt ngày hết lời ngợi ca chồng, chẳng phải chuyện dễ dàng gì. Và nếu thực sự có người như vậy thì cũng nên nghe và phán đoán xem những lời khen ấy từ phía họ dành cho chồng mình có phải là thật lòng hay không.
Cái miệng của đàn bà khác cái tâm của họ, vì thực ra, họ hay ‘phũ mồm’, thích gì nói vậy, hoặc tức lên thì nói một tràng. Nhưng trong tâm họ chưa chắc đã thực sự nghĩ như thế hoặc là nói xong lại ân hận, nghĩ rằng, vì sao mình lại nói quá như vậy.
"...đại loại là những cái gì thuộc về buôn chuyện, tán gẫu, bàn tán, ngồi ba lăng nhăng thì đều quy tội cho đàn bà...."
Thế nên, người ta mới gọi là, đàn bà đưa chuyện, buôn dưa lê như đàn bà… Nói chung, đại loại là những cái gì thuộc về buôn chuyện, tán gẫu, bàn tán, ngồi ba lăng nhăng thì đều quy tội cho đàn bà. Chính vì vậy mà đàn ông hay có câu cửa miệng ‘đúng là đàn bà, tính như đàn bà, đàn bà ngồi lê đôi mách’. Chẳng trách người ta nói thế được vì đúng là cũng nên thừa nhận, chị em hay có cái tính chê chồng.
Có người thì nói, chồng vô dụng, chẳng biết làm gì, chỉ thích ở nhà ăn chơi, lười biếng, tiền không chịu kiếm, tất cả đều do vợ một tay chèo chống.
Mỗi lần có dịp ngồi túm năm tụm ba ở chỗ chị em cũ, tôi lại được nghe rất nhiều câu chuyện về các đức ông chồng. Gần như, trong số 10 câu chuyện thì phải có đến 9 câu chuyện chê chồng. Có chị thì nói thao thao về chuyện mẹ chồng chị ta khó tính, rồi chồng cũng nghe lời mẹ, hùa vào, cái gì cũng cho là mẹ đúng, bám váy mẹ nên bực lắm. Vợ chồng chị vì thế mà suốt ngày cãi nhau vì mẹ chồng. Chị còn đay nghiến, nguyền rủa mẹ chồng bằng những từ không ra gì, bảo là sau này, nếu như mẹ chồng mà làm quá, chị sẽ dọn ra ngoài ở riêng. Từ mẹ chồng đá sang chồng nhanh lắm vì với chị, họ là ‘cùng một dòng’, chẳng khác gì nhau cả.
Có người thì nói, chồng vô dụng, chẳng biết làm gì, chỉ thích ở nhà ăn chơi, lười biếng, tiền không chịu kiếm, tất cả đều do vợ một tay chèo chống trong nhà. Chị than vãn là, chồng ngửa tay xin tiền mình, còn nhà chồng cũng phải nhờ cả vào đứa con dâu như chị. Thế nên, chị càng được nước lấn tới, cho mình là bá chủ thiên hạ trong gia đình.
Chị vỗ ngực tự oai, chê chồng trước cả một đám đông nói ‘ông chồng nhà tôi nhé, tôi quát gì nghe nấy, không bao giờ được cãi, vì có làm ra tiền đâu. Người không chủ động được kinh tế của mình thì làm sao dám nói gì. Tôi là tôi quán triệt, tháng chỉ được tiêu 1 triệu thì nhất định chỉ có 1 triệu thôi, không bao giờ được hơn. Nói nhiều, tôi bỏ về nhà mẹ đẻ ngay, lúc đó thì hối không kịp, tiền không có thì có mà van xin lạy lọc vợ về…’.
"Các chị cứ nói vậy chứ...về nhà, các chị lại răm rắp nghe lời chồng."
Nghĩ đến chuyện đó, tôi lại phì cười. Các chị cứ nói vậy chứ thật tâm các chị nào nỡ xa chồng. Nếu muốn bỏ chồng, các chị đã bỏ từ lâu rồi. Chỉ là lúc tức lên thì nói thế nào cũng được, chém tung chảo để thỏa cái sự sĩ diện, thỏa cái sự bực tức của mình. Còn về nhà, các chị lại răm rắp nghe lời chồng.
Tôi chưa có chồng nên thường xuyên phải tiếp những câu chuyện như vậy và rất ít tham gia. Nhưng tôi có người yêu, tôi cũng hiểu được phần nào câu chuyện của các chị. Có lúc tôi hùa vào bảo ‘thế các chị nói xấu chồng vậy, chồng các chị toàn là thứ xấu như vậy sao các chị vẫn còn sống cùng chồng? Chán chồng thì ly hôn đi, có người có con thì không nói làm gì, người nào chưa có con thì bỏ đi mà lấy chồng khác’. Đó là tôi nói vậy để xem các chị ấy suy nghĩ thế nào thôi chứ thực tình không có ý xúi giục. Có người cười bảo tôi ‘em nói buồn cười, có phải bỏ là bỏ được đâu, chuyện vợ chồng mà nói bỏ là bỏ được thì dễ dàng quá’. Tôi bảo ‘thấy các chị kể toàn cái xấu về chồng, nếu mà không sống được thì cố làm gì, bỏ đi chứ sao’.
Thật ra tôi hiểu, các chị nói vậy lúc buôn chuyện, tức giận, lúc muốn xả stress, chứ thật tâm, sau câu chuyện ấy, chị nào cũng chạy ra ngoài mua cho chồng bộ đồ, sắm cho chồng cái này, cái kia. Rồi còn gọi xem chồng thích ăn gì thì nấu. Đàn bà mà, được chồng chiều, chồng quý là thích lắm, nhưng không được cái, phật ý là nói um lên ngay. Và nếu chiều chồng mà được chồng vui thì lại càng thích hơn.
"...đàn bà chê chồng cũng chỉ là chuyện cửa miệng, còn trong tâm họ, họ thực sự yêu người chồng của mình..."
Tôi là đàn bà nên tôi hiểu cái tâm của đàn bà, đàn bà chê chồng cũng chỉ là chuyện cửa miệng, còn trong tâm họ, họ thực sự yêu người chồng của mình, muốn cung phụng họ. Đàn bà thích nói xấu chồng, giống như những câu cửa miệng mà chị em nào gặp nhau cũng phải nói vài câu. Nói vậy nhưng lại không phải vậy...
Bài học cho các đức ông chồng là, hãy yêu thương vợ mình, tìm mọi cách để khiến vợ vui, hài lòng. Chủ động đề nghị sở thích, dành lời khen ngợi cho vợ là cách đơn giản nhất để giữ vợ, được vợ chung thủy với mình.
Nguồn Khampha.vn