Ngày chồng cầu hôn, vợ không ngại chồng nghèo khổ mà nhận lời. Ảnh minh họa
Ngày vợ đồng ý nhận lời cầu hôn chồng đã xác định sẽ gắn chặt cuộc đời mình với người phụ nữ này dù cuộc sống sau này có sướng khổ, vui buồn thế nào đi chăng nữa. Chồng nhớ khi ấy chồng đã hỏi vợ: “Anh chẳng có gì cả ngoài hai bàn tay trắng, lấy anh em có sợ khổ, sợ vất vả không?”. Vợ đã không cần phải suy nghĩ mà trả lời luôn: “Chỉ cần chồng luôn ở bên cạnh vợ, vất vả mấy vợ cũng không sợ”. Và chúng ta bắt đầu xây dựng tổ ấm mới bằng một niềm tin như thế.
Vốn là một tiểu thư con nhà giàu, từ bé đã được sống trong nhung lụa vậy mà sau khi cưới nhau vợ đã chấp nhận về sống cùng chồng trong căn nhà trọ chỉ hơn chục m2 không một lời than thở. Cũng từ đây vợ đã gác lại thú vui mua sắm quần áo mỹ phẩm, chẳng còn lui tới những nhà hàng sang trọng mà sáng sáng vợ thức dậy từ 5 giờ sáng để chuẩn bị bữa ăn sáng và hai hộp cơm cho vợ và chồng ăn trưa. Lần nào vợ cũng không quên để vào hộp cơm của chồng thật nhiều thức ăn.
Không muốn vợ mình phải sống mãi trong căn nhà trọ chật chội nên chồng đã cố gắng tìm mọi cách để làm thêm kiếm tiền. Nhiều hôm bận làm tối không kịp về nhà ăn cơm với vợ nên chồng đã bảo vợ ăn trước cho đỡ đói còn chồng ăn tạm cơm ngoài quán. Vậy nhưng dù chồng không ăn ở nhà thì vợ vẫn nấu phần cơm cho chồng và cất cẩn thận đợi chồng về ăn. Vì vợ biết chồng về muộn sẽ lại đói với lại ăn cơm quán thì không bao giờ được no như cơm nhà. Và chưa hôm nào chồng để thừa cơm vợ nấu cả.
Mỗi ngày chồng luôn cố gắng làm việc để vợ đỡ khổ. Ảnh minh họa
Khi nhận được tiền từ những công việc làm thêm với bạn bè, chồng muốn dẫn vợ đi mua những bộ quần áo hàng hiệu mà thời con gái vợ vẫn hay mặc. Thế nhưng vợ không chịu, vợ bảo: “Đâu phải cứ đắp lên người hàng hiệu mới là đẹp đâu chồng. Chồng thấy từ ngày vợ lấy chồng, vợ không mặc hàng hiệu nữa nhưng mọi người có ai chê vợ xấu đâu”. Thế rồi vợ kéo chồng vào một cửa hàng quần áo bình thường gần đó và lựa cho vợ và chồng mỗi người một bộ đồ vừa ý. Khi ra khỏi cửa hàng, vợ hớn hở bảo chồng: “Đấy chồng thấy chưa, nếu từng ấy tiền mà mua đồ hàng hiệu thì chỉ mua được một chiếc áo cho vợ. Nhưng mua ở cửa hàng này thì cả vợ và chồng đều có đồ mới mà đồ cũng vẫn tốt và thời trang”. Lúc này chồng thấy mình thật may mắn vì đã có một người vợ luôn thương yêu chồng và biết vun vén cho gia đình.
Thế rồi vợ bầu bí và sinh nở. Lần đầu tiên làm mẹ nhưng vợ chẳng được ai giúp đỡ gì kể cả mẹ đẻ. Bởi vì khi chấp nhận lấy chồng cũng đồng nghĩa với việc vợ phải chấp nhận với điều kiện không được nhận bất kì một sự giúp đỡ nào từ phía gia đình mình do bà đặt ra. Bà nội thì đã già, mắt lại không còn tinh tường nên cũng chẳng thể nhờ vả được. Vậy là vợ chồng mình tự thân vận động, con khóc con quấy cũng chỉ biết thay nhau dỗ dành con mà thôi.
Thấy vợ sống cực khổ, anh hay hỏi vợ có hối hận không và câu trả lời của vợ luôn làm chồng mát lòng. Ảnh minh họa
Sau đấy vợ đành nghỉ hẳn việc ở nhà trông con vì con hay ốm. Giai đoạn này cuộc sống thật là khó khăn trăm bề. Nhiều lần chồng đã hỏi vợ: “Vất vả thế này em có hối hận vì đã lấy anh không?”. Thế nhưng câu trả lời của vợ thì không hề thay đổi: “Chỉ cần chồng luôn ở bên cạnh vợ, vất vả mấy vợ cũng không sợ”.
Thương vợ, thương con, không thể để vợ và con mình khổ được nên chồng đã cố gắng nỗ lực bằng mọi cách để mang lại cuộc sống đầy đủ cho những người thân yêu nhất của mình. Chồng làm việc mọi lúc có thể. Khó khăn nào cũng không làm chồng chùn bước. Lịch làm việc dày khiến chồng giảm cân trông thấy. Nhìn đôi mắt trũng sâu của chồng sau một đêm thức trắng ngồi máy tính vợ đã không cầm được nước mắt: “Thôi anh đừng làm thêm nữa, nhìn anh thế này em xót xa lắm”. Chông ôm vợ vào lòng rồi thủ thỉ: “Chồng còn khỏe lắm vợ đừng có lo. Miễn là vợ và con có cuộc sống đầy đủ, vất vả mấy chồng cũng chịu được”.
Cùng với mọi cố gắng của hai vợ chồng, mọi khó khăn cũng đã qua đi. Khi con được một tuổi, con khỏe mạnh hơn vợ đã có thể yên tâm gửi con cho người trông trẻ và đi làm trở lại. Không lâu sau đó vợ chồng mình cũng đã có thể mua được một ngôi nhà nhỏ từ chính đồng tiền dành dụm từ ngày cưới nhau. Cuộc sống không còn quá khó khăn như trước vậy nhưng sáng nào vợ cũng vẫn dậy sớm và chưa hôm nào quên chuẩn bị cơm cho chồng. Mọi người trong công ty ai nhìn thấy chồng cũng phải ghen tị vì có cô vợ chu đáo.
Vợ à, tận sâu trong đáy lòng anh muốn cảm ơn vợ lắm
Chồng thầm cảm ơn cuộc sống này đã mang vợ đến bên chồng. Một người vợ luôn yêu thương và biết hy sinh mọi thứ vì chồng con. Cuộc sống này chẳng ai có thể nói trước được điều gì. Khó khăn vẫn còn nhiều trên con đường hai vợ chồng mình đang đi thế nhưng miễn là vợ và con luôn luôn ở bên cạnh thì khó khăn mấy chồng cũng có thể vượt qua.
Sưu tầm