Xin lỗi, mẹ phải ly hôn dù con sắp chào đời!

Tôi năm nay 27 tuổi, kết hôn được 2 năm. Chồng là mối tình đầu của tôi nên có thể nói tôi đã dành trọn tình cảm yêu thương của mình cho người mình yêu.

banner ads

Hơn 1 năm yêu nhau chúng tôi chính thức thành vợ thành chồng. Cuộc sống sau hôn nhân khá hạnh phúc, anh yêu chiều tôi hết mực. Tuy nhiên vợ chồng tôi gặp phải vấn đề đó là mãi vẫn chưa có bầu dù không kế hoạch.

1 năm trôi qua, bố mẹ chồng tôi đã sốt ruột lắm giục hai đứa đi khám. Đúng lúc tôi và chồng chuẩn bị thu xếp đi khám thì bất ngờ tôi biết mình có thai sau khi chậm kinh và que thử thai báo 2 vạch. Khỏi phải nói vợ chồng tôi và mọi người mừng đến thế nào.

34654-v-1.jpg

Cuối cùng thì que cũng lên 2 vạch, vợ chồng tôi mừng biết chừng nào. Ảnh minh họa

Từ khi tôi có bầu chồng quan tâm, chăm sóc tôi nhiều hơn. Tuy nhiên do cơ thể tôi yếu, nên bác sĩ bảo phải giữ gìn cẩn thận, chuyện vợ chồng cũng phải hạn chế.

Thế nhưng điều tôi không ngờ chính là ngoài mặt thì anh làm ra vẻ quan tâm, chăm sóc tới hai mẹ con tôi nhưng thật ra anh đã ngấm ngầm cắm sừng lên đầu vợ. Tôi chửa đẻ, lại hạn chế “chuyện ấy” nên anh tìm cách giải khuây bên ngoài.

Lúc đầu anh giấu giếm khá kĩ tôi không hay biết. Chỉ thỉnh thoáng thấy chồng hay nhậu nhẹt nên tôi góp ý.

- Anh uống ít thôi, không tốt đâu.

- Anh em bạn bè quý mình mới mời, chẳng lẽ lại từ chối.

Một lần anh nhậu say phải nhờ bạn đưa về, tôi dù bụng mang dạ chửa, ngửi thấy mùi là muốn ói ngay ra những vẫn cố gắng bịt khẩu trang để thay quần áo và tháo giày cho anh. Vậy mà vừa mới tháo cái khẩu trang ra thì tôi như chết lặng khi chồng nắm chặt lấy tay mình, miệng lẩm bẩm: “Chiều anh thêm lúc nữa đi, giờ anh về thì cũng chỉ lên giường nằm không thôi”.

Tôi cố gỡ tay ra nhưng anh lại càng nắm chặt. Tôi đã định kéo phắt anh dậy nhưng rồi nghĩ anh đang say nên lại thôi. Có nói chuyện lúc này thì cũng chẳng có kết quả gì.

Đêm ấy tôi nằm khóc hết nước mắt. Chẳng lẽ việc tôi phải kiêng cữ khi mang bầu lại gây ra tội, khiến anh phải tìm gái hay sao.

Sáng hôm sau, khi anh tỉnh dậy tôi đã hỏi ngay:

- Anh nói đi, đêm qua anh đi đâu?

- Anh chỉ nhậu với mấy đứa thôi mà, sao lại hỏi anh với khuôn mặt hình sự thế?

- Anh có khai thật ra không, không thì một là tôi đi, hai là anh đi khỏi cái nhà này, chứ không thể sống mà lừa dối nhau được.

- Thôi mà, em đừng có nóng, bình tĩnh đã nào. Chỉ là anh ra ngoài đổi gió chút thôi. Anh xin chừa, anh không thế nữa.

Tôi đau lắm, nhưng nghĩ đến đứa con trong bụng nên cố nhẫn nhịn, tôi mà nổi xung lên sợ lại động thai, con mà ảnh hưởng thì tôi có tội lắm. Vậy là tôi cắn răng cho qua và hy vọng chồng chỉ trót dại một lần.

34655-v-2.jpg

Nghĩ đến đứa con trong bụng tôi lại mềm lòng tha thứ cho anh. Ảnh minh họa

Thế nhưng người ta nói cấm có sai, đàn ông trăng hoa thì muôn đời vẫn thế chẳng thể nào thay đổi. Sau lần biết chồng lăng nhăng bên ngoài tôi đã nhờ mấy chị bạn theo dõi chồng giúp, tôi thì không thể tham gia được vì bụng mang dạ chửa, lại còn liên tục doạ sẩy.

Nửa tháng nhờ người theo dõi tôi mới ta hoả ra rằng chẳng phải anh chỉ gái gú giải khuây mà anh ta đã có hẳn một cô bồ nhí. Thậm chí anh khéo giấu đến mức cô bé kia còn không biết anh đã có vợ. Sáng hôm qua cô bạn tôi nhắn tin:

- Tối nay chúng nó hẹn nhau ở nhà nghỉ X đấy, mày chuẩn bị tinh thần đi với bọn tao cho bọn nó một trận. Cứ nhịn nhục mãi thế sao được.

- Ừ… để tao tính.

Cả ngày tôi chẳng chú tâm được vào việc gì cả. Lòng tôi như có dao cứa, chẳng nhẽ người đàn ông tôi yêu thương lại thay đổi nhanh đến vậy sao? Lúc biết tôi có thai anh mừng lắm cơ mà…

Chiều chồng nhắn tin cho tôi: “Hôm nay công ty có việc đột xuất tối anh không về ăn cơm nhé. Em nhớ ăn nhiều cho con khoẻ”. Nếu như mọi lần thì tôi đã cảm động lắm và nhắn lại ngay nhưng lần này thì tôi đã chẳng còn chút cảm xúc gì trước sự giả tạo trơ trẽn của chồng nữa.

9 giờ tối chồng lại nhắn: “Anh phải tiếp khách tối muộn mới về, em ngủ sớm đi nhé”, liền sau đó bạn tôi gọi: “Mày qua nhà nghỉ đó đi, nhanh còn kịp, chúng nó vừa mới đến nơi thôi”.

Tôi gần như không thể đứng vững được nữa, bụng lại nhói đau, sợ có sự chẳng lành tôi liền bảo cô bạn:

- Thôi mày ạ, biết thế là được rồi, còn lại để tao tính. Giờ chắc tao không đến đâu, 7 tháng rồi, không cẩn thận đẻ non mất.

Vậy là vì đứa con trong bụng tôi cắn răng nằm ở nhà trong khi chồng đang hú hí với người đàn bà khác. Trong đầu tôi đã nghĩ tới lá đơn ly hôn, tôi chẳng thiết gì tới người chồng này nữa rồi.

34656-v-3.jpg

Trong đầu tôi đã nghĩ tới lá đơn ly hôn, tôi chẳng thiết gì tới người chồng này nữa rồi. Ảnh minh họa

11 rưỡi đêm bạn tôi gọi:

- Ổn không?

- Tao ổn.

- Tao vừa xử lý con kia thay mày rồi, ông Khang đang về rồi đấy.

Anh ta về cái nhà này làm gì nữa, tôi coi như đã chẳng có chồng rồi. Cố ôm cái bụng lết xuống dưới nhà khoá chặt cửa lại, đêm nay tôi không muốn thấy mặt con người khốn nạn ấy nữa. Đồng hồ đã chỉ 12h đêm.

- Em ơi mở cửa cho anh vào.

- Cô có mở cửa không thì bảo?

- Anh đi được thì đi luôn đi, đừng để tôi thấy cái mặt của anh nữa, tôi ghê tởm anh lắm rồi.

Dù cho chồng tôi có chửi bậy, có đập cửa tôi vẫn kiên quyết không mở cửa cho anh ta vào.

Sáng sớm tôi mở cửa đi làm và không quên để lại trên bàn tờ đơn ly hôn trên bàn, anh ta vẫn ngồi ở cổng. Cứ ngỡ như vậy ít nhiều anh ta cũng tỉnh ngộ nhưng không ngờ trưa hôm nay anh ta nhắn cho tôi một tin: “Cô nghĩ kỹ đi. Không có vợ này, tôi lấy vợ khác”.

Tôi choáng toàn tập, chẳng còn một chút tình nghĩa nào nữa mà trong lòng chỉ dâng nên một nỗi hận. Chỉ thương cho đứa con trong bụng của tôi sắp chào đời. Xin lỗi con yêu, mẹ phải ly hôn khi con sắp chào đời!

Sưu tầm

Hữu Ích Đáng tin cậy

    CHỦ ĐỀ MỚI