Chẳng là chị có đức lang quân hơn cả tuyệt vời. Sánh về độ lãng mạn, anh còn vượt xa các tài tử Hàn Quốc. Vì suy cho cùng, phim cũng chỉ là phim, nhưng thực tế mới là cuộc sống.
Những dịp lễ, kỷ niệm chị đều nhận được hoa, quà của chồng.
Cứ mỗi ngày phụ nữ trong năm như 8 tháng 3 hay 20 tháng 10, hoặc ngày sinh nhật, kỷ niệm ngày cưới, kỷ niệm ngày yêu nhau… tất tần tật anh đều gửi hoa, quà cho chị và không quên nhắn một lời yêu thương trên mẩu thiệp nhỏ xinh. Ôi thôi, những ngày ấy đến, ai ai cũng đều ồ, à chúc mừng và tỏ chút lòng ghen tị với chị theo kiểu bông đùa “chẳng bù cho mình”.
Lắm lúc tôi cũng tự hỏi tại sao vợ chồng chưa đến tuổi già mà những điều đơn giản thế anh cũng chẳng làm cho tôi? Một chút lãng mạng thì đã sao, là phụ nữ ai chẳng có lúc muốn tâm hồn bay bổng? Hay vì tình yêu đã theo cuộc hôn nhân đầy lo toan phai lạt đi mất rồi? Những câu hỏi như thế người cần trả lời lại chẳng bao giờ trả lời. Đành thôi vậy…
Hôm nay lại ngày 20 tháng 10.
Từ chỗ làm, tôi về thẳng nhà, tất bật cơm nước, trong lòng đầy hậm hực. Kể ra, là phụ nữ cũng thật thiệt thòi. Tôi cũng phải đi làm như anh, về đến nhà lại chuyện chồng con, cửa nhà, đủ mọi lo toan. Còn anh lại chẳng bao giờ thèm để ý quan tâm đến vợ, ngày nào đặc biệt trong năm cũng chẳng thèm biết đến. Thật đúng vô tâm. Vừa thầm trách chồng, tôi vừa tranh thủ dọn dẹp cho xong còn đón con về. Vừa dắt xe ra khỏi nhà, tiếng bíp báo tin nhắn, tôi mở ra xem. Hóa ra là chồng gửi.
“Anh đón con rồi mua nghêu luôn nha!”.
Vậy là đã có người đón con, tôi có thêm thời gian để nghỉ ngơi đôi chút. Lấy điện thoại ra lướt web, nhân tiện dọn bớt những tin nhắn. Cũng đã dồn khá lâu, nhiều mẩu tin cũ vẫn còn lưu lại.
…
“Em ăn bánh bao không, lát về anh mua luôn”.
“Anh giặt đồ rồi nhưng không phơi kịp. Em phơi giúp anh được thì phơi, không để tối về anh phơi cho”.
“Dạo này em hay đau bao tử, anh mua nghệ với mật ong để tủ lạnh cho em. Nhớ uống đó”.
“Anh cho con ăn xong rồi tắm cho con rồi, em về không phải tắm đâu. Anh đi cho kịp”.
“Em đi ngủ sớm đi, mai còn đi làm”.
“Con ngủ chưa em, anh vừa tới nơi. Đi công tác mấy ngày mà nhớ con quá”.
“Ăn gì chưa em, anh mua”.
….
Những dòng tin nhắn của chồng bao giờ cũng cụt ngủn, nhưng đầy ắp yêu thương
Những dòng tin nhắn cụt ngủn, lủng củng ghi rõ ngày tháng lấp đầy cả thư mục tin đến. Tất cả chỉ toàn của chồng. Chúng như kho thư tình mà cuộc sống đầy những tất bật này đã phủ bụi che lấp khiến tôi không còn quan tâm chúng đã từng tồn tại.
Ừ thì… chẳng bao giờ anh tặng hoa cho em kể từ khi cưới, chẳng bao giờ em có quà để khoe với đồng nghiệp, bạn bè và chỉ thi thoảng hiếm họa lắm anh mới nói “thương vợ quá” nhưng như thế có lẽ cũng đủ phải không anh? Mình chẳng cần xây dựng điều gì đó quá mỹ miều trong căn nhà nhỏ đơn sơ này. Và em chỉ cần anh như thế.
Những tin nhắn này em vẫn nhận hàng ngày. Mỗi ngày có khi cả đến ba, bốn tin. Chúng dường như đã là một thói quen với em. Hôm nào thử xem anh không nhắn tin liệu em có vặn hỏi anh không? Ấy vậy mà em vẫn quên. Quên rằng anh luôn cùng em bước đi mỗi ngày, vẫn chuyện trò dù chúng ta không luôn bên nhau mọi lúc và dù có con cái rồi thời gian mình dành cho nhau cũng vơi đi.
Em luôn đòi hỏi anh phải giống người này, người kia, phải biết quan tâm mà không nhận ra rằng em được quan tâm nhiều hơn em nghĩ. Tính anh hiền lành, bộc trực, ít nói văn vẻ, mỗi lúc thốt ra câu “thương vợ” cũng cười hiền ngượng nghịu thì làm sao em bắt anh trở nên hoa mỹ trong từng câu nói. Thế mà em cũng quên mất.
Nhưng việc nhắn tin cho em, chắc chẳng ngày nào anh quên.
Vậy đó… Phụ nữ như tôi, đôi khi lại tham lam trong khi có nhiều hơn những điều khiến người khác lắm lúc phải thèm thuồng.
Tiếng xe rền rền về đến cửa. Con gái chạy ù vào nhà, vội khoanh tay chào mẹ đôi tiếng lại chạy vụt vào phòng vệ sinh. Anh xách bịch nghêu đong đưa khoe trước mặt.
- Hôm nay anh mua được nghêu hơi bị ngon. Em thèm món nghêu nào anh làm cho.
Tôi sực nhớ hôm trước xem tivi thấy họ nấu món canh nghêu mồng tơi bỗng quay sang nói với chồng “Thèm quá!”. Chỉ nói rồi quên, vậy mà anh lại nhớ.
- Bây giờ em muốn ăn nghêu hấp sả, em đi rửa nghêu, anh làm đầu bếp nha.
Chồng nghe xong, cười vui ra mặt, chẳng buồn thay đồ, xắn tay vào bếp.
Con gái tắm rửa sạch sẽ lại tíu tít bên mẹ kể chuyện thầy cô, bạn bè.
Cuộc sống hôn nhân lắm lúc cũng mệt mỏi lo toan và cả những hiểu lầm vợ chồng. Nhưng những lúc thế này dường như cũng đủ sức xua tan đi tất cả mệt nhoài.
Hạnh phúc giản đơn.
Yeutre.vn