Để gia đình yên ấm, người vợ đừng đòi hỏi quá cao ở chồng mình
Cách đây 5 năm, tôi bắt đầu vào Sài Gòn và lập nghiệp, bạn biết rồi đó, Sài Gòn là nơi mà phụ nữ có thể thỏa sức thể hiện tài năng, trí tuệ của mình, rất nhiều người tôi biết cực kỳ thành đạt trong lĩnh vực họ theo đuổi, nhưng nếu nói về hôn nhân thì… Thật ra, sau khi tâm sự với họ về vấn đề tình cảm hôn nhân thì tôi nghiệm ra, các bạn trẻ, nếu các bạn muốn hỏi kinh nghiệm trong đời sống vợ chồng thì đừng hỏi những người đàn bà thành đạt, hãy hỏi những người đàn bà giỏi “tề gia, nội trợ” ấy. Bởi, đàn bà thành đạt chỉ cho ta kinh nghiệm trên thương trường nhưng họ không cho ta được kinh nghiệm trong xây dựng tổ ấm, đơn giản vì, họ đòi hỏi rất cao ở người đàn ông của mình.
Mà đòi hỏi cao đó là gì, sự công bằng!
Đàn bà chúng ta, khi bắt đầu tìm được công việc ổn định, có thu nhập là sẽ cao giọng thế này: “Em cũng đi làm 8 tiếng, anh cũng đi làm 8 tiếng, vậy tại sao chỉ mình em làm, chúng ta phải phân chia việc nhà rõ ràng, nay em giặt đồ thì anh nấu cơm, mai em dọn nhà thì anh chăm con”. À, đòi hỏi này nghe thì cũng có lý nhỉ, đúng chứ, phụ nữ cũng phải đi làm, cũng mệt mỏi vì công việc mà, vậy hà cớ gì họ phải về nhà phục tùng thêm ông chồng lười? Nếu bạn nghĩ vậy thì thôi, bạn ở “giá” sẽ tốt hơn đó.
Tôi còn nhớ, cô đồng nghiệp xinh xắn của tôi trước khi chưa lấy chồng, nghe bà chị trong công ty nói phải về sớm nấu cơm hoặc đón con vì chồng bận nhậu, chỉ thế thôi, vậy là cô ấy chu mỏ không thì nhảy đổng lên phản bác: “Trời, phải em thì em á, cho zeeeeee liền, chồng gì mà đi nhậu, chơi bời để vợ phải về bếp núc, con cái”. Vâng, cô ấy đã nói như thế đó và sau đó, cuộc hôn nhân 2 năm của cô cũng kết thúc trong nước mắt: “Chồng em ngoại tình”. Nhưng thực ra tôi biết, cô ấy luôn lên facebook than vãn chồng thế này, chồng thế kia, cô ấy càng quá đáng hơn khi lên chức và bỏ bê tất cả việc nhà cho osin. Rốt cục, chính cô nàng osin đã giữ được chân người đàn ông của cô ấy.
Bạn biết tại sao không (đừng vội đổ lỗi cho osin nhé, không phải osin nào cũng tồi đâu)? Vì đàn ông thích được chiều chuộng, được nghe ngọt, được tung hứng, được coi là số 1, là ông trời, mà bạn thì cứ ra rả như cái loa, suốt ngày, anh không chịu làm cái này, anh không chịu làm cái kia,… Thì vâng xin thưa, chỉ hơn vài năm đầu chung sống họ sẽ chán bạn đến tận cổ, chính bạn mới là người đào mồ chôn hôn nhân của mình chứ không phải do bản tính người đàn ông đâu.
Hãy dẹp bớt cái tôi của mình lại, nếu không chính bạn sẽ tự đào mồ chôn cuộc hôn nhân của mình
Hãy nhớ nguyên tắc, công bằng 1/3 thôi!
Vì sao à, vì tạo hóa như thế. Bạn có bao giờ ngồi nghĩ, tại sao chúng ta sinh ra không được to cao, khỏe mạnh, thô ráp và có sức chịu đựng cao như đàn ông không? Tại sao chúng ta lại có làn da mềm mại, đôi mắt đưa tình, đôi môi đỏ mọng và dáng hình cong tuyệt đẹp, đặc biệt là phụ nữ lại rất yếu ớt? Đó, chính nó đó, chính nó là nguyên nhân mà chúng ta hãy cứ làm đúng bổn phận của mình, đúng với những gì tạo hóa ban tặng.
Bạn không tin những gì tôi nói sao, vậy hãy để ý những người phụ nữ thành đạt trên đường trường nhé, tại sao họ vẫn phải chải chuốt, son phấn, sexy… à, đơn giản họ mãi là đàn bà, dù miệng có cứng đến đâu thì trái tim cũng cần 1 người đàn ông, 1 bờ vai vững chắc thôi, chỉ là… họ tự ngụy biện cho những phút sai lầm của mình bằng cách đổ cho đàn ông, đổ cho sự thiếu công bằng đó.
Đừng làm con mèo ngoan, hãy làm người phụ nữ khôn khéo
Đừng làm con mèo ngoan, hãy làm một phụ nữ khôn khéo
Có lần vì vô tình mà tôi nghe thấy cuộc tranh cãi của 2 vợ chồng nhà kế bên - anh chồng làm phó giám đốc công ty xuất nhập khẩu, cô vợ làm kế toán trưởng công ty du lịch (cái này là không ai chịu thua ai rồi) thế này:
Cô vợ: Tôi cũng đi làm, anh cũng đi làm, tại sao tôi phải về nhà làm đủ mọi việc, trong khi anh vẫn có quyền ở ngoài nhậu nhẹt. Tôi không phải là osin, anh thích thì đi mà làm.
Anh chồng: Cô không làm được thì tôi thuê người khác làm, lúc đó cô đừng có trách sao chồng thế này thế kia.
Cô vợ: Anh giỏi thì cứ làm đi, anh tưởng tôi sợ à.
…
Đại thể là cuộc cãi lộn còn diễn ra khoảng 10 phút sau đó thì nghe tiếng loảng xoảng, đúng lúc đó có một cụ bà chép miệng, đứng cạnh tôi nói: “ Đàn bà dù ra ngoài giỏi thế nào thì về nhà cũng là vợ, là mẹ của các con, vì vậy, con đừng vì nghĩ mình kiếm nhiều tiền mà lên giọng với chồng. Người chồng dù không nói ra nhưng họ cũng biết, nếu người vợ hiểu thì tự thân người chồng sẽ thay đổi ”. Tôi quay sang ra vẻ đồng tình: “ Con cũng nghĩ thế, chứ cãi nhau có được lợi lộc gì đâu ”, cụ bà cười: “ Ngày xưa bà cũng thế đấy, ha… ha ”.
Dứt câu đó, cụ đi.
Chỉ thế thôi, đôi khi con người ta phải trải qua sóng gió mới nhận thấy giá trị hôn nhân, giá trị và vai trò thực sự của nhau trong gia đình.
À, nhân tiện chuyện này, hôm qua hỏi chồng: “ Nếu anh không rửa bát, giặt đồ, dọn nhà thì anh làm gì? ”, Chồng thản nhiên: “ Thiếu gì việc, ai sửa cho em cái xe khi chết máy, ai dắt xe cho em khi xì hơi, ai lắp vòi hoa sen cho em, ai sửa bóng đèn cho em, ai dắt con đi đá bóng,. .”.
Mình cười: “Ừ nhỉ, không có anh, thì ai làm nhỉ ”.
À, mấy bạn nữ đừng mạnh mồm là các bạn làm hết được những việc đó nhé.
Yeutre.vn