Chúng ta hãy trân trọng con người nguyện gắn bó cả cuộc đời, hi sinh cả cuộc đời họ cho mình cho gia đình này vì họ xứng đáng được yêu thương nhiều hơn nữa.
Cám ơn em đã chọn anh làm chồng và hi sinh cho gia đình này trong suốt mấy năm qua (Ảnh minh họa)
Tôi đã lấy vợ đến nay được hơn 10 năm, yêu nhau 3 năm và chúng tôi đã có với nhau 2 mặt con. Các con tôi đáng yêu và học giỏi, vợ tôi đảm đang chu đáo. Tôi thấy khá mãn nguyện về cuộc sống gia đình hiện tại.
Hôm nay vợ tôi đi vắng, các con tôi cũng vậy, tôi ở nhà một mình. Sự thiếu vắng tiếng cười của vợ và các con khiên tôi có phút tĩnh lặng và suy ngẫm. Tôi thấy cô đơn nếu thiếu họ, vợ và các con về quê, tôi về nhà phải tự nấu ăn, quần áo vứt bừa bộn không buồn giặt, đi làm về mệt nên tôi chẳng muốn làm gì. Sáng ngủ dậy không có người nấu cho tô phở thơm phức, đi làm quần áo cũng nhàu nát vì không có vợ là lượt thẳng ly. Chợt nhận ra thì ra bấy lâu nay mình ngược đãi vợ nhiều quá, mình như một kẻ vô dụng nếu thiếu vợ.
Tôi sự tỉnh, thì ra vợ mình đã vất vả tới vậy, cô ấy cũng có cũng đi làm ngày 8 tiếng, thu nhập cũng cao, đã vậy về còn chăm lo cho hai con và chồng nhưng mặt vẫn nở nụ cười, chưa một lần phàn nàn hay kêu ca. Nếu mệt thì cô ấy chỉ nói nhẹ là anh giúp em nhé còn không cứ lúi húi làm một mình. Tôi chợt thấy thương và yêu vợ nhiều lắm.
Trước khi lấy tôi, cô ấy cũng thuộc dạng hoa khôi, vệ tinh săn đón vây quanh, ăn mặc là lượt hợp mốt vậy mà cô ấy chọn tôi, một chàng trai tỉnh lẻ, chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng. Lấy nhau về cũng chưa mua được nhà ngay, phải 3 năm sau mới mua được nhà, trong 3 năm đi thuê nhà thiếu thốn nhưng vợ vẫn vui vẻ chẳng so sánh chồng mình với chồng bạn hay là kêu chồng phải như thế này như thế kia, vợ tiết kiệm cho gia đình chứ không phải suốt ngày đi shopping sắm quần áo nữa, thay vào đó tủ đồ của vợ vơi đi và đồ của con của chồng nhiều lên. Tôi nghĩ lại thấy mình vô tâm và thương vợ nhiều lắm.
Anh yêu vợ nhiều lắm (Ảnh minh họa)
Vợ sinh con ra trong thiếu thốn, chồng vụng về chẳng giúp được gì nhiều, nhìn vợ hao mòn đi mà thương xót, vợ hi sinh cho gia đình này nhiều quá. Tôi luôn thầm cảm ơn vợ về những điều cô ấy làm nhưng những người chồng như tôi và có lẽ là cả các anh nữa, chẳng bao giờ thốt nổi lời cảm ơn, chẳng hiểu sao lấy vợ về, sống với nhau lâu năm nên cái sự lãng mạn và cách thể hiện tình cảm nó biến đi đâu hết.
Trong lòng cũng hiểu là biết ơn đấy, thương đấy, yêu đấy nhưng sao khó thốt ra vậy. Chúng ta có lẽ chỉ biết là cố gắng phấn đấu sự nghiệp để lo cho gia đình, hoặc vài ba hành động nhỏ mà quên đi rằng họ cũng cần được nghe những lời yêu thương để được an ủi và có động lực hi sinh cố gắng vì gia đình này tiếp.
Hôm nay ngồi viết những dòng này, nếu vợ cũng đọc được thì anh muốn nói với vợ rằng:” anh yêu em và cảm ơn em nhiều lắm, cảm ơn vì đức hi sinh sự thủy chung của em, cảm ơn vì đã sinh cho anh hai thiên thần. Anh cảm ơn em vì đã luôn bên anh dù lúc khó khăn nghèo khổ hay thịnh vượng, cảm ơn em vì đã chọn anh làm chồng…lời cảm ơn chẳng biết nói sao cho đủ với những gì em đã làm, nhưng dù sao anh cũng muốn vợ biết những điều này là những lời chân thành của mình. Từ nay anh sẽ chăm chỉ làm việc nhà cùng em, sẽ không để em phải vất vả nhiều nữa, hôn em”.
Nếu các anh chưa bao giờ ghi nhận công lao của vợ thì hãy xem lại mình, hoặc cũng chưa một lần nói lời cảm ơn hay bỏ rơi vợ bao lâu mà không ân ái, không quan tâm yêu thương thì xin hãy nhìn lại. Chúng ta hãy trân trọng con người nguyện gắn bó cả cuộc đời, hi sinh cả cuộc đời họ cho mình cho gia đình này vì họ xứng đáng được yêu thương nhiều hơn nữa.
Theo Gia đình Việt Nam