Tới giờ tôi vẫn vô cùng bàng hoàng với những gì bác sĩ vừa nói với vợ tôi.
Đi được nửa quãng đường tôi phải vội vàng quay lại vì chưa lấy chìa khóa xe. Và rồi tôi như chết lặng đi khi nghe thấy một sự thật khủng khiếp.
Tới giờ tôi vẫn vô cùng bàng hoàng với những gì bác sĩ vừa nói với vợ tôi rằng “Đã 2 lần phá thai rồi sao chẳng giữ gìn gì vậy. Phá thai hai lần cách nhau 2 tháng là vô cùng nguy hiểm đấy nhé”. Lúc đó, tôi đã lặng đi, cứ nghĩ tới điều khủng khiếp ấy tôi chỉ muốn chết đi mà thôi.
Tôi và vợ yêu nhau đã hơn 5 năm nay, trong thời gian yêu nhau, cô ấy luôn tỏ ra mình là một cô người yêu chung thủy và chưa một lần khiến tôi nghi ngờ điều gì cả. Khi tôi vào Vũng Tàu công tác hơn 2 năm, trong quãng thời gian đó, tôi cũng có chút lo lắng. Còn cô ấy luôn biết cách trấn an trái tim tôi.
Những ngày đi làm mệt mỏi kết thúc, tôi lại nhận được những lời lẽ yêu thương của cô ấy. Đôi khi lại là những cuộc gọi bất ngờ, cùng với giọng nói hiền lành, ấm áp. Có lẽ, đây chính là động lực để tôi đạt được những thành tích nhất định trong sự nghiệp cho tới hôm nay.
Sau hơn 2 năm tôi trở về, chúng tôi lại quấn quýt bên nhau như những cặp tình nhân mới yêu vậy. Nhận thấy cô ấy là người phụ nữ mà tôi đang tìm kiếm, là người vợ hiền tôi không thể bỏ lỡ, nên chúng tôi quyết định làm đám cưới.
Ngày đón nàng về dinh tôi rất hạnh phúc, không ngờ yêu nhau đã lâu mà tôi vẫn còn những cảm giác háo hức như vậy. Đêm tân hôn, chúng tôi đã nói hết những điều thầm kín với nhau, và tôi cũng hứa sẽ yêu thương cô ấy suốt đời.
Một năm hạnh phúc ngập tràn trôi qua chúng tôi vẫn chưa có một tin vui nào cả.
Một năm hạnh phúc ngập tràn trôi qua chúng tôi vẫn chưa có một tin vui nào cả. Bố mẹ tôi vô cùng sốt ruột hỏi chúng tôi có kế hoạch hay không mà ông bà lâu được bế cháu tới vậy. Tôi cũng bối rối, không hiểu vì sao lại như thế nữa.
Cũng nhiều lần, tôi nói sẽ cùng vợ đi khám kiểm tra xem sao nhưng cô ấy cứ nói rằng cô ấy không sao, chắc là chưa hợp thời điểm thôi. Tôi càng thêm lo lắng, khi thấy cô ấy ngày càng gầy, và xanh hơn.
Đặc biệt, thời gian gần đây vợ không chiều chuộng tôi trong chuyện ấy nữa. Khi tôi hỏi, cô ấy nói cô ấy đang bị viêm nhiễm phụ khoa. Tôi nghe thế mà thương cô ấy vô cùng. Chẳng ngờ, chuyện con cái chưa xong giờ đây vợ tôi lại chịu thêm nỗi đau bệnh tật. Liệu bao giờ vợ tôi mới có được đứa con để bồng bế cho ông bà mở mày mở mặt đây.
Để cô ấy có sức khỏe, tôi tìm mua đủ các loại thuốc tẩm bổ nhưng rồi kết quả cũng chẳng mấy khả quan. Tôi cũng nói với cô ấy rằng, dù cô ấy có đồng ý hay không, cuối tuần tôi vẫn quyết đưa cô ấy đi khám, kiểm tra và uống thuốc.
Chẳng ngờ, hôm đi khám cũng là hôm tôi vô cùng đau đớn. Khi bác sĩ gọi lấy kết quả, cô ấy bảo tôi ra ngoài cốp xe lấy giúp cô ấy chiếc ví, cô ấy sẽ chạy ra ngay sau đó. Đi được nửa quãng đường tôi phải vội vàng quay lại vì chưa lấy chìa khóa xe. Và rồi tôi như chết lặng đi khi nghe thấy một sự thật khủng khiếp.
“Đã 2 lần phá thai rồi sao chẳng giữ gìn gì vậy. Phá thai hai lần cách nhau 2 tháng là vô cùng nguy hiểm đấy nhé. Giờ còn viêm nhiễm nữa sẽ rất khó có thai lại”- bác sĩ nói với cô ấy giọng vô cùng gắt gao. Còn tôi thẫn thờ một lúc rồi chạy ra ngoài nhà xe đứng đợi.
Cô ấy đã khóc mà kể lại mối tình chớp nhoáng lầm lỡ khi tôi ở Vũng Tàu.
Tối hôm đó, khi tôi hỏi cô ấy đã khóc mà kể lại mối tình chớp nhoáng lầm lỡ khi tôi ở Vũng Tàu. Tôi như người mất hồn, khi nghe từng câu từng chữ cô ấy nói. Trái tim tôi như bị bóp nghẹt, tôi không thở nổi…Thú thật, giờ trong đầu tôi vô cùng hỗn loạn, tôi chẳng biết mình nên ly hôn hay cứ cố gắng gượng cho tới lúc nào gục ngã, mệt mỏi mới dừng lại?
Theo Đời sống & Pháp luật