Tôi là con gái một. Ba má tôi cũng đã có tuổi nên vợ chồng tôi đón ông bà về sống cùng trên này để chúng tôi tiện bề chăm lo. Chồng tôi cư xử với ba má tôi rất tốt. Mỗi khi lãnh lương về, có món gì ngon ngon bán dọc đường, anh cũng mua về cho ông bà ăn. Những lúc ông bà đau ốm chồng tôi cũng cố gắng thu xếp công việc để đưa đi khám. Nhiều lúc tôi nghĩ mình cũng thật may mắn khi chồng biết chia sẻ với mình chuyện chăm sóc, phụng dưỡng các cụ.
Về phía ba má tôi, ông bà cũng rất mực yêu thương cậu con rể này. Vì anh cũng là người ăn học tử tế và cư xử phải phép nên hễ lúc nào gặp người quen, ông bà lại đem chồng tôi ra khoe đến nỗi nhiều lúc tôi cũng cảm thấy ghen tị.
Bởi vì quanh năm suốt tháng lúc nào anh cũng bên tôi và con như vậy nên anh chỉ có một yêu cầu duy nhất với tôi đó là mỗi cái tết phải về quê anh.
Từ khi lấy nhau đến giờ đã 3 năm. Chưa năm nào tôi được ăn tết ở quê nhà với ba má. Tôi nhớ vô cùng cái tết có má, có ba. Vậy mà vừa mới mở miệng nói tết năm nay không về quê nội ăn tết mà anh đã giận tôi.
Lúc nào anh cũng lấy lý do đã ở cùng tôi và ba má suốt một năm trời để gạt phắt đi lời đề nghị của tôi. Cứ như thể chuyện ăn tết ở quê nội sẽ là kịch bản không thể thay đổi hàng năm vậy.
Tôi cũng hiểu má anh ít có điều kiện đi lại thăm con cháu vì sức khỏe không tốt nên chỉ có mỗi dịp tết là được con cháu quây quần nhưng tôi cũng chạnh lòng khi nghĩ đến ba má tôi. Ông bà chỉ có mỗi mình tôi là con, tết nào cũng chỉ mỗi hai ông bà già dắt díu nhau về quê dọn dẹp nhà cũ, thăm mồ mả, họ hàng hoặc không lại nằm chèo queo chờ cho hết tết. Lúc nào cầm được điện thoại chúc tết của thằng cu Ben nhà tôi ông bà lại nghẹn ngào nói không thành lời. Những lúc như vậy lòng tôi cũng xót xa vô cùng. Vậy mà, chồng tôi vốn chăm lo cho ông bà là vậy lẽ nào lại không thấy thương hai cụ. Hơn nữa, anh ấy còn như thế chẳng quan tâm đến cảm xúc của tôi.
Hôm qua, tôi và anh có đôi co về chuyện ăn tết bên nội hay bên ngoại nhưng mọi chuyện vẫn chẳng đi đến đâu. Anh bảo vì má anh đã yếu nên mấy năm nay anh về quê ăn tết cho má vui nhưng cũng không hứa khi nào mới cho tôi được ăn tết bên ba má.
Riêng ba má tôi lúc nào cũng khuyến khích tôi về quê chồng nhưng nhìn mắt các cụ tôi cũng hiểu niềm ao ước không nói ra.
Chồng tôi có quá ích kỷ không? Tôi có nên tiếp tục tranh cãi với chồng để đòi cho mình quyền được ăn tết quê nhà không? Sao cứ năm nào vợ chồng tôi cũng cãi nhau vì chuyện về quê ăn tết khiến mất cả hứng đón tết thế này? Có mẹ nào giống mình không giúp mình với???