Nguyễn Thùy Trang, bà mẹ một con ở Hà Nội, nổi tiếng trên mạng xã hội với những bài viết về chăm sóc và giáo dục sớm cho trẻ. Trang thuộc tuýp bà mẹ hiện đại, năng động và tự thấy mình mạnh mẽ... như đàn ông. Bài viết chia sẻ về "những ngày căng thẳng" của Thùy Trang khi cai ti cho con gái đã khiến không ít bà mẹ tủm tỉm cười vì cách kể chuyện hóm hỉnh. Nhiều bà mẹ còn bày tỏ sự đồng cảm và nhận ra một phần của mình trong câu chuyện dễ thương.
Những ngày mẹ Trang cai ti cho bé Chun, ba là người đã hỗ trợ hai mẹ con rất nhiều.
Dưới đây là bài viết của Thùy Trang:
Mình đang rất cố gắng để cai ti cho Chun. Tại sao lại là cố gắng? Vì Chun là một "con nghiện". Có nhiều người sẽ khuyên mình, con mới 21 tháng mà, cứ cho con ti đến khi con tự bỏ. Xin ghi nhận, nhưng để Chun tự bỏ chắc phải đợi đến năm nó 10 tuổi quá. Mình biết sữa mẹ tốt, làm tăng sức đề kháng cho con, nhưng nếu con chả thèm sữa mà chỉ thèm ti, con đòi ti không phải vì đói mà chỉ vì nhớ và nó chả mút mà cứ ngậm, ngậm hàng giờ đồng hồ. Đỉnh điểm là 3 đêm liền, nó ngậm từ lúc trăng vẫn chơi đùa với sao cho đến lúc trăng giao ban với mặt trời. Bỏ ra lần nào là con tỉnh lần đấy, cả mẹ cả con đều không ngủ được, chính xác thì có mình không ngủ được thôi, còn nó vẫn ngủ nhưng ngủ không sâu. Thế là mình quyết định... cai ti cho con.
Lần đầu: Bôi chanh. Con không ti nhưng mình thương con nên lại... năn nỉ con ti đi. Lần đầu thất bại, lỗi tại mình.
Lần 2: Bôi chanh tiếp vì lần đầu thành công mà, con không ti mà. Nhưng lần này, Chun bất chấp, chua vẫn ti vì sau chua sẽ là ngọt. Lần thứ 2 thất bại, con đã khẳng định được bản lĩnh của con.
Lần 3: Buộc tóc vào ti mình. Con chỉ cho mình và nói ti bị dính tóc đấy, bẩn lắm rồi bắt mình lấy tóc ra. Mình không lấy, ok thôi, con tự lấy. Lần thứ 3 cũng thất bại, con đã dũng cảm hơn mình tưởng.
Lần 4: Dán băng dính đen. Ca này còn dễ hơn buộc tóc, con không cần trình bày, thưa gửi gì mà đưa tay bóc luôn vì bóc miếng dán là việc con thích lắm. Sau đó, con còn nghịch ngợm dán miếng băng dính vào ti của con. Lần thứ 4 thất bại, con khẳng định khát vọng thể hiện cái tôi.
Lần 5: Mình đang thử cai ti bằng thuốc nam, bôi thuốc lên lông mày của con. Mình đã bôi được đêm đầu tiên nhưng chưa thấy kết quả gì vì trên thuốc ghi là, đêm đầu tiên con vẫn dậy đòi ti nhưng mẹ đừng cho ti mà bế rong để con ngủ tiếp. Không được! Không được bế rong! nên mình chọn cách cho con ngủ với ba, còn mình đi "ngủ lang".
Nói là "ngủ lang" nhưng chỉ là... lang phòng chứ không lang nhà. Hai lần con bật dậy và đều bật khóc, kêu tên mẹ thảm thiết, mình nghe mà sốt hết cả ruột. Định chịu thua nhưng chợt nghĩ, mình phải mạnh mẽ nên thôi, không ra nữa.
Buổi sáng, ba thay quần áo và chuẩn bị cho Chun đi học, mình cứ nằm trong phòng nơm nớp nghe ba nói chuyện với nó, còn nó thì khóc lóc như thể bị tổn thương. Cũng may còn câu thần chú "Thế Chun muốn đi học hay ở nhà" thì mọi chuyện mới êm xuôi.
Nói chung, cai ti dễ hay khó là tuỳ từng trường hợp và mình trộm vía vào cái trường hợp không khó vì... khó vô địch. Với nhiều người, con tự bỏ ti, còn mẹ con mình thì mồ hôi, nước mắt, đấu trí, cân não, tổn thương, hờn trách, chịu đựng... là đủ cả đấy. Bởi vậy, khi có ai đó bĩu môi và nói là "Lại cai à? Đến mệt, chả cai được đâu" thì hãy hiểu dùm là mình sẽ làm được, dù phải cố gắng gấp bao nhiêu lần và đừng khinh mình chỉ vì mình chưa cai ti được cho con, vì hoàn cảnh bạn không giống hoàn cảnh mình nên nó không dễ như bạn nghĩ đâu, mình buồn đấy.
Theo ngoisao