20 năm chồng vợ, 19 năm ăn đòn...

Cuộc hôn nhân 20 năm đầy sợ hãi. Nghĩa vợ chồng chấm dứt, nhưng chuyện bạo hành vẫn tiếp diễn...

banner ads

Chỉ được năm đầu bình lặng

Nói về cuộc hôn nhân của mình, chị Nguyễn Thị M.C. (khu phố 4, thị trấn Củ Chi, H.Củ Chi, TP.HCM) tóm gọn: “20 năm chồng vợ là 19 năm ăn đòn, chỉ được một năm đầu bằng lặng”. Chị kết hôn với anh Nguyễn P.S. (Quân khu 7) năm 1996, lần lượt có hai con gái Nguyễn Phương M.N. (1996) và Nguyễn Phương M.A. (1999), rồi ly hôn ngày 4/9/2015.

38075-20-nam-chong-vo-19-nam-an-don201515685.jpg

Một mình chị C. lặng lẽ với gian hàng tạp hóa

Chị kể, chị bán tạp hóa, phải vui vẻ với khách hàng, nhưng mỗi lần có khách nam đến mua đồ, nếu không “liệu mà mua bán cho nhanh”, thì khách quay đi là chị bị chồng hạch hỏi, đánh đập.

Nhưng, “ghen tuông chỉ là cái cớ để anh ấy thỏa mãn tính vũ phu” - chị nói. Mỗi lần bạn bè anh tới chơi, anh lại nhờ vợ pha trà, mời nước, rồi sau đó lại kết tội chị: “Mày khoái thằng đó hay sao mà...” để đánh. Rút kinh nghiệm, chị né tránh những lần chồng tiếp bạn, nhưng tiễn khách về rồi anh ta cũng đánh chị vì... “chắc thằng đó khoái mày nên nó mới đến”.

Ngày 3/1/2015, nhà chị gái chị (cách nhà chị khoảng 700m) có tiệc, vợ chồng chị đưa con đến dự. Tiệc tàn, thấy chồng vẫn còn ngồi nhậu, chị gái lại bảo mang thức ăn thừa về nhà cất tủ lạnh, nên chị C. nhờ một thanh niên - bạn của cháu trai chị - đưa về nhà giúp. Chị vừa về đến nhà thì anh S. cũng ập vào, vừa đánh vừa chửi vợ “sao để trai chở về”, dù người thanh niên kia chỉ bằng tuổi cháu chị. Lúc đó, M.N. (con gái chị C.) cũng về tới.

Thấy mẹ bị đánh sưng mặt, M.N. vừa mở lời trách ba “sao không nói chuyện mà phải đánh” thì cũng bị đánh, phải nhanh chân chạy trốn. Hàng xóm can thiệp, đưa chị về nhà chị gái tạm tránh. Đêm đó, chị đau đầu, nôn ói dữ dội, được đưa vào BV đa khoa Xuyên Á, bác sĩ chẩn đoán “Chấn thương đầu/Đả thương”. Tám ngày nằm viện, chị C. đã viết sẵn đơn xin ly hôn, nhưng khi anh S. vào năn nỉ, hứa sửa đổi, những bức xúc của chị lại tiêu tan.

Theo lời kể của M.A. (con gái chị C.), ngày 4/6/2015, thấy M.N. đang sơn móng tay, anh S. quát: “Không được tô vẽ”. M.N. vừa nói: “Lát con sẽ xóa” thì bị ba xông tới, đánh tới tấp vào mặt. M.A. chạy đến can: “Ba đừng đánh chị Hai nữa!”, anh S. quay sang đánh luôn M.A.

Từ quầy tạp hóa, nghe tiếng la gọi: “Mẹ ơi, cứu con”, chị C. chạy vào nhà, vừa mở lời van xin thì lập tức cũng bị đánh. M.N. gào lên: “Con nói mẹ ly hôn ba bao nhiêu lần rồi, sao mẹ không nghe?”. M.A. cũng phẫn uất hét: “Mẹ ly hôn đi! Mẹ định chịu đựng cảnh này tới bao giờ?”.

Nghe đến đó, S. im lặng, bỏ ra ngoài. Xót con, bao dự tính về một gia đình mà mình phải níu giữ cho con của chị vỡ tan. Ngày 11/6, chị ra thị trấn lấy mẫu đơn ly hôn, ba mẹ con nhất trí với nhau lần nữa, chị mới quyết định đơn phương viết đơn gửi tòa.

Giải mà chưa thoát

Sáng 4/9, trước giờ ra hầu tòa lần ba, chị ngồi ăn sáng trong tiệm tạp hóa thì S. đến, hỏi han mấy câu về việc ly hôn rồi lại xông vào đánh chị. Anh Văn Văn Liêm, chủ nhiệm mặt trận khu phố 4, thị trấn Củ Chi, H.Củ Chi kể: “Khi tôi và cảnh sát khu vực đến thì S. đã chạy mất, chị C. đứng đó, mắt sưng vù, mặt đầy những vết bầm, mũi chảy máu, trên cánh tay trái là một vết tím tái lớn. Chúng tôi khuyên chị C. để nguyên thương tích ra tòa, làm bằng chứng về việc bạo hành vẫn tiếp diễn mà xin ly hôn sớm để giải thoát”.

Ra tòa với gương mặt đầy thương tích, chị C. được xử cho ly hôn. Hôm sau, khi S. đã chuyển vào sống trong đơn vị, chị C. thu dọn tủ quần áo của S. thì phát hiện một túi xốp chứa 32 viên đạn.

Nhớ lại những lần S. hăm dọa: “Nếu ly hôn sẽ bắn chết cả nhà”, chị hốt hoảng báo Công an thị trấn. Ngày 7/9, trong buổi làm việc với Công an thị trấn Củ Chi, S. kiên quyết chối bỏ hành vi đánh đập vợ. Sau đó, Công an thị trấn tiếp tục mời S. đến làm việc cùng chị C. và đại diện đơn vị. Với những bằng chứng cụ thể cùng bọc đạn 32 viên, Công an thị trấn Củ Chi quyết định xử phạt hành chính S. về hai hành vi “xúc phạm danh dự nhân phẩm thành viên trong gia đình” và “vi phạm về quản lý sử dụng vũ khí, vật liệu nổ”.

Những ngày tháng sống trong sợ hãi của chị C. tưởng đã kết thúc thì ngày 12/11, S. lại đến tiệm tạp hóa, la lối về việc phân chia tài sản, rồi nhào đến đánh chị. Khẳng định là đã tiếp nhận và sẽ xử lý vụ việc tại nhà chị C. hôm 12/11, nhưng vì lý do “Công an thị trấn không có thẩm quyền trả lời”, ông Nguyễn Văn Xuyên - Phó trưởng Công an thị trấn Củ Chi từ chối phát ngôn. Chúng tôi đã liên hệ và đang chờ câu trả lời từ Công an huyện Củ Chi.

Về vụ xô xát ngày 12/11, S. nói ngược lại, khẳng định mình mới là người bị đánh, và “vết thương giờ vẫn còn”. Thế nhưng, theo anh Nguyễn Thanh Liêm (nhân viên tiếp thị, Công ty nước mắm Thái Long), người có mặt lúc xảy ra vụ việc, thì khi vừa đến tiệm, S. đã có những lời nói xóc xỉa với chị C.

Thấy có anh Liêm và khách tới mua hàng, chị C. yêu cầu S. ra khỏi nhà. Hai bên lời qua tiếng lại, S. bất ngờ tiến tới đánh chị C. “Tôi thấy anh ta đánh rất mạnh, chị C. ôm đầu khóc. Khi chị C. hô hoán, hàng xóm chạy đến, thì S. lảng ra, làm ra vẻ mình bị động”.

M.A. học nội trú, M.N. học trường ĐH Công nghệ thực phẩm TP.HCM, cũng không ở nhà, căn nhà rộng sau gian tạp hóa chỉ mình chị C. lặng lẽ vào ra. Chiều 16/11, chúng tôi ghé thăm chị thì mẹ chị (ở cách đó mấy căn) ra nhắc nhở: “Cô về lẹ đi kẻo nó để ý. Nó vừa đi ngang qua đó!”.

Ngồi trong quầy tạp hóa, mỗi lần có tiếng xe máy dừng lại trước nhà, chị C. lại lo lắng nhấp nhổm nhìn ra. Khẳng định mình được khu phố và Công an thị trấn... hứa bảo vệ, chỉ cần gọi báo là các anh lập tức có mặt nhưng nếu chỉ là lời hứa thì chị C. vẫn không thôi phập phồng sợ hãi những trận đòn của người chồng vũ phu...

Theo PNO

Hữu Ích Đáng tin cậy

    CHỦ ĐỀ MỚI