Ông Hoàng Việt Tiến (ngụ quận 12, TP HCM) bị teo cơ từ năm 8 tuổi, còn con trai Hoàng Việt Tuấn bị liệt bẩm sinh. 4h sáng mỗi ngày, người cha 53 tuổi thức dậy rồi vội vã chạy xe ra hẻm mua đồ ăn sáng cho con. Một giờ sau, sáng ông đánh thức con dậy vệ sinh, ăn uống, chuẩn bị áo quần để tới trường lúc 6h30.
"Mặc dù người có yếu đi nhưng vẫn có thể đứng trên đôi chân của mình. Trước giờ tôi làm nghề hớt tóc để kiếm sống. Tuy nhiên gần 8 năm nay cuộc sống của hai cha con chủ yếu nhờ vào vợ. Tết vừa rồi vợ mất, tôi trở thành điểm tựa duy nhất của con", ông Tiến bắt đầu câu chuyện buồn của mình.
Vừa gài dép cho con trai, ông cho biết, vợ mất, hai cho con sống dựa vào tiền cho thuê mặt bằng của ngôi nhà nhỏ ở quận 1, TP HCM do cha mẹ để lại. Tuy nhiên, từ đầu năm học này khi con trai đậu vào ngành Công nghệ thông tin của Đại học Hoa Sen, ông đành phải bán căn nhà để chuyển về quận 12 cho tiện việc học của con.
Nhà mới cách trường khoảng 2 km, không an tâm để con lái xe lăn đến trường một mình, người cha già lặng lẽ lấy xe chạy trước để "mở đường", hướng dẫn con chạy theo. Không có nguồn thu nào, sức khỏe yếu, bản thân lại phải mất nhiều thời gian chăm sóc cho con trai nên ông Tiến phải dựa vào sự hỗ trợ của các anh chị trong nhà.
"Nhiều lúc tôi cũng chán và cảm thấy bất lực lắm, chỉ mong sao thằng Tuấn học xong kiếm được một công việc để có thể tự nuôi lấy bản thân. Tôi già rồi, không thể lo cho con mãi được", người cha lo lắng.
Thương cha, Tuấn chỉ biết cố gắng đến trường đều đặn để nuôi giấc mơ trở thành kỹ sư máy tính. "Lúc mẹ mất, em đã nhiều lần tự dằn vặt và cảm thấy bất lực với bản thân. Tuy nhiên em vẫn còn có người cha mẫu mực, không được khỏe mạnh như những người cha khác nhưng ông đã cố gắng làm tất cả những gì tốt nhất cho em", Tuấn xúc động nói.
Buổi học đầu tiên của Tuấn nhận được nhiều quan tâm của giáo viên và bạn bè, một số đăng ký cõng nam sinh tật nguyền lên cầu thang mỗi khi đến lớp. "Biết mình thua thiệt rất nhiều so với bạn bè nhưng em chưa bao giờ tự ti vì điều đó. Em sẽ cố gắng thật nhiều vì bản thân và vì cha", Tuấn chia sẻ.
Có những ngày, Tuấn chỉ học khoảng 2-3 tiếng nên khi con vào lớp người cha lặng lẽ ngồi trước cổng trường rít thuốc chờ con.
Còn những ngày Tuấn học nguyên một buổi, ông Tiến vội vã về đi chợ để chuẩn bị buổi trưa, buối tối cho con trai.
"Nhiều lúc cực quá tôi lại nhớ tới vợ mình, cũng vì vất vả chăm hai cha con mà bả đuối sức rồi ra đi đột ngột. Thật tình bây giờ tôi chẳng mong ước cao cao sang gì, chỉ mong thằng Tuấn có thể trườn được như mình cũng đã mãn nguyện lắm rồi", người đàn ông chia sẻ với giọng nói ngắt quãng.
Tuấn đi học, ông Tiến ở nhà làm hết mọi việc từ đi chợ, nấu ăn, giặc giũ... Để di chuyển các vật nặng ông tự chế "xe" 4 bánh để di chuyển trong nhà.
Buổi trưa, khi làm xong mọi việc, ông Tiến lại chạy xe tới trường đón con về để cho Tuấn ăn và vệ sinh rồi lại chở tới trường học tiếp.
Theo ngoisao