Những mùa thu đã qua

Thu Hà Nội, có một ai đó vẫn cứ lang thang trên những con phố dài đằng đẵng, thả những suy nghĩ đi đâu đâu.

banner ads

Mình từng đi qua mùa thu chưa anh nhỉ?

Hà Nội đang mùa thu đó anh. Chưa năm nào ở Hà Nội em lại háo hức đón chờ thu như năm nay và cũng chưa bao giờ em cảm nhận thu Hà Nội rõ ràng và gần đến mức ấy. Gần đến nỗi em chỉ cần dang đôi tay mình thật rộng, mắt nhắm nhè nhẹ là em đã ôm cả thu Hà Nội vào lòng.

Thu Hà Nội, là những đêm em chợt tỉnh giấc vì lạnh, với tay tắt chiếc quạt đang leo lắt số nhỏ nhất, kéo chăn chùm kín người như một cái kén. Hình như là giống mùa đông.

Thu Hà Nội, là buổi sáng dậy sớm, trời cao và trong xanh, gió xào xạo và rộng đến mênh mông. Hít thở thật sâu, em buông mái tóc dài ngang lưng, gió lòa xòa những sợi tóc mai. Dừng lại đèn xanh đèn đỏ, giai điệu của “Hà Nội mùa thu” vang lên ở chiếc loa tuyên truyền giao thông. Em mỉm cười nuối tiếc khi đèn xanh bật lên, thu xa dần, xa dần và lạc vào cái ồn ào của tiếng động cơ ô tô, xe máy, tiếng còi xe inh ỏi. Có giây phút nào đó, thu Hà Nội dịu dàng quá đỗi.

5720-thu-ha-noi-1a.jpg

Mình đã từng đi qua mùa thu chưa anh nhỉ?

Thu Hà Nội, là buổi khuya đi làm về, cái lạnh len lỏi vào từng sợi vải áo. Đôi bàn tay khẽ run run, gió mơn man môi mềm. Se se lạnh ư, là lúc em cần lôi chiếc áo len mỏng ra để sẵn vào túi mai mang đi làm.

Thu Hà Nội, là ngồi ở ban công quán quen hóng gió, soạn một SMS: “Em ngồi ở đây và nhớ anh”, lưu vào thư nháp. Đó là những tin nhắn chẳng bao giờ được gửi. Lâu lâu, vì quá nhiều mà em phải xóa đi. Em không nhớ nổi đã xóa bao nhiêu lần như thế, ba mùa thu qua rồi mà nhỉ?

Thu Hà Nội, có một ai đó vẫn cứ lang thang trên những con phố dài đằng đẵng, thả những suy nghĩ đi đâu đâu. Em nhớ, chưa bao giờ mình cùng nhau đi qua mùa thu. Thế nên cái nắm tay mùa thu vẫn còn xa lắm trong giấc mơ của em. Và thế nên, nỗi nhớ mùa thu cứ sâu thêm, quay quắt thêm, hoang hoải thêm.

Em ở đây, giữa mùa thu Hà Nội. Anh ở đâu, khi Hà Nội đang thu?

Theo ngoisao

Hữu Ích Đáng tin cậy

    CHỦ ĐỀ MỚI